Xuyên Nhanh: Tiểu Yêu Tinh Kiều Mị, Vai Ác Cưng Chiều Đến Phát Điên Rồi

Thế giới 1 - Chương 8: Chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu

Chứng bệnh kỳ lạ này khiến anh càng thêm phần cấm dục và ưa sạch sẽ, may mà bản thân anh cũng là người không nặng về du͙© vọиɠ, cho nên trong mắt người ngoài anh chỉ đơn thuần là quá khó tiếp cận mà thôi.

Nhưng chỉ có người nắm rõ cốt truyện như Tô Vãn mới biết nếu có ai đó vô tình chạm vào da thịt anh thì anh sẽ lập tức nảy sinh một ham muốn mãnh liệt không thể kiểm soát là được chạm vào người đó.

Anh chán ghét thuộc tính này của bản thân, cũng chán ghét cái cảm giác bị cảm xúc chi phối như một loài thú bậc thấp, vì thế khi gặp những người phụ nữ muốn đeo bám lấy mình, anh thường ra tay tàn nhẫn không chút thương hoa tiếc ngọc, ngay cả nữ chính là tiểu thư thật cũng không thể trở thành "ngoại lệ" của anh.

Nhưng bây giờ thì khác rồi, có bàn tay vàng chữa trị của cô, chỉ là hội chứng nghiện tiếp xúc cơ thể cỏn con mà thôi, giải quyết chỉ là vấn đề thời gian.

Tô Vãn nhăn cái mũi nhỏ, liếc nhìn Lục Tây Từ với vẻ ghét bỏ, hoàn toàn chẳng thèm để tâm đến lời anh nói: "Lục Tây Từ, bây giờ anh là bạn trai của em đấy, làm ơn có chút tự giác của bạn trai người khác giùm, đừng có không biết điều."

Gân xanh trên trán Lục Tây Từ co giật, anh đang định nói thì lại bị cô cắt ngang lần nữa: "Còn nữa, vì em đã đưa thứ quan trọng như vậy cho anh, có phải anh cũng nên cố gắng hết sức thực hiện hợp đồng không?"

"Những thứ mà các cặp đôi bình thường có thì em đều phải có!" Tô Vãn kiên định với hình tượng tiểu thư thích gây chuyện của mình, lý lẽ hùng hồn nhìn anh.

"Cô không sợ sau một tháng sẽ thế nào à?" Giọng người đàn ông vẫn lạnh như băng, ánh mắt nhìn Tô Vãn tuyệt đối không thể gọi là lương thiện, chỉ có sự chán ghét vô cùng vô tận.

Tô Vãn hoàn toàn không quan tâm đến điều này, một tháng sau có lẽ đã chữa khỏi bệnh cho anh rồi, sau khi chữa khỏi thì cô sẽ trở về thế giới hiện thực để nhận phần thưởng của mình, cô chỉ muốn vui chơi thỏa thích trước mắt, hơi đâu mà quản hồng thủy ngập trời phía sau chứ.

Cô õng ẹo nhìn anh, trong mắt tràn đầy sự ngưỡng mộ đối với vẻ ngoài của anh: "Chẳng lẽ anh chưa nghe qua câu nói này bao giờ à?"

Đôi lông mày đẹp đẽ của Lục Tây Từ nhíu lại.

Lại nghe thấy Tô Vãn nói một cách không tim không phổi: "Chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu."

Lục Tây Từ: "..."

Rất tốt, một tháng sau anh phải cho người phụ nữ chết tiệt này nếm thử xem làm quỷ rốt cuộc có tư vị gì.

Mặt anh âm trầm, những người đi ngang qua đều không dám nhìn anh thêm một cái, ngay cả vệ sĩ cũng run rẩy lùi về sau từng bước một.

Tô Vãn biết nhân vật phản diện này tuy thủ đoạn có hơi độc ác, nhưng vẫn giữ chữ tín cơ bản nên hoàn toàn không sợ anh.

Thế là giữa ánh mắt chỉ hận không thể ăn tươi nuốt sống cô của anh, cô thành thục xoay người một cái, cánh tay thon thả luồn qua khuỷu tay anh, nhẹ nhàng khoác lên bắp tay anh, dưới ánh nhìn lạnh lẽo như muốn đóng băng của Lục Tây Từ, cô mềm mại như không xương dựa vào người anh, chỉ về phía Liễu Tương và Quý Tiểu Vân đang đứng ngây ra nhìn cách đó không xa.

"Bạn em ở đằng kia, bạn trai không đi cùng em qua chào hỏi một tiếng sao?"

Lục Tây Từ cố nhịn, giọng nói gắng gượng đè nén lửa giận: "Buông tay."

Tô Vãn ngược lại càng khoác tay anh chặt hơn: "Không được! Thân phận hiện tại của anh là bạn trai em, làm gì có ai đối xử với bạn gái như anh chứ?"

Nói xong còn kinh ngạc nhìn anh: "... Chẳng lẽ anh chưa từng yêu ai bao giờ à?"

Lục Tây Từ hít sâu một hơi, không muốn nhiều lời với người phụ nữ này nữa, sắc mặt lạnh như băng trôi vạn năm không tan ở Bắc Cực, cứng đờ phun ra hai chữ: "Dẫn đường."

*

Liễu Tương đang hào hứng nhìn Tô Vãn thả thính trai đẹp, đúng lúc cao hứng thì nghe thấy Quý Tiểu Vân cười khẩy một tiếng: "Cậu có biết người đàn ông mà Tô Vãn đυ.ng phải là ai không?"

"Là ai không quan trọng, cậu không thấy người đàn ông đó đẹp trai cỡ nào à, biết đâu là đầu bảng ở đây đấy! Vãn Vãn đúng là may mắn thật!" Ngưu tầm ngưu mã tầm mã, lối suy nghĩ của Liễu Tương rõ ràng giống hệt nguyên chủ.

Quý Tiểu Vân thấy Tô Vãn đã bắt chuyện được với Lục Tây Từ thì lười chẳng buồn giả bộ nữa: "May mắn? Đầu bảng? Ha ha ha, Liễu Tương, cậu đúng là ngu y như Tô Vãn vậy."

"Mở to mắt ra mà nhìn cho kỹ đi, vị kia chính là người đứng đầu nhà họ Lục lòng dạ độc ác đó, Tô Vãn đυ.ng phải anh ta, không bị anh ta lột da rút xương đã coi là anh ta nhân từ rồi." Quý Tiểu Vân chế giễu nói.

"Cái gì? Người đó là gia chủ nhà họ Lục, Lục Tây Từ ư?" Liễu Tương sợ đến mức mặt cắt không còn giọt máu, cô ấy có biết người này, nhưng chưa từng gặp bao giờ, anh khá bí ẩn trong giới thượng lưu, chỉ là thủ đoạn quá tàn độc, người nhà đã sớm dặn dò cô ấy là không được đắc tội với người này.