Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Bắt Được Một Omega Ngạo Kiều

Chương 11

May mắn hôm nay là thứ bảy, không cần phải dậy sớm, khi Hứa Tinh tỉnh lại thì đã gần trưa. Hứa Tinh phát hiện chăn của mình bị đè xuống, vẫn còn có chút mơ hồ, nhìn sang thì thấy Diệp Trình Kha vẫn đang nằm ở mép giường ngủ say. Nhìn quầng thâm dưới mắt Diệp Trình Kha, cậu mới nhận ra đêm qua anh ngủ không ngon chắc là vì bận chăm sóc cho mình.

Ánh nắng xuyên qua cửa sổ chiếu vào mặt Diệp Trình Kha, Hứa Tinh không biết vì sao mình lại đưa tay che nắng cho anh, còn chưa kịp suy nghĩ rõ ràng đã hành động. Lúc này Diệp Trình Kha vừa vặn tỉnh lại. Cười nói: "Ồ ~ Cảm ơn cục cưng..."

Sắc mặt Hứa Tinh đột nhiên tối sầm lại: "Ai là cục cưng của anh, cút ra ngoài." Diệp Trình Kha thức thời đứng dậy, duỗi người: "Ai da, tư thế này làm eo tôi đau quá."

Hứa Tinh nghĩ là do mình: "Đau không?"

Diệp Trình Kha xoay người, véo áo lên: "Sao, em muốn xoa cho tôi à?"

Anh bị gối đập trúng, "Này, em định mưu sát chồng mình à?"

Hứa Tinh hiếm khi cười: "Ai bảo anh hư hỏng như vậy?"

"Vậy em dù sao cũng phải đền bù cho tôi chứ?"

Hứa Tinh nhìn Diệp Trình Kha, cười gian xảo: "Được thôi, nhưng anh nên suy nghĩ kỹ rồi hãy nói." Yeah, thành công!

Hai người đứng ở cửa thủy cung: "Đây là nơi nào? Xa thế này..." Hứa Tinh còn chưa kịp phàn nàn xong đã thấy Lâm Khê vẫy tay với bọn họ. Lâm Khê cũng kinh ngạc khi nhìn thấy Hứa Tinh, liền bước tới gần: "Cậu cũng ở đây sao?"

Còn chưa đợi Hứa Tinh kịp hiểu ra thì Diệp Trình Kha đứng trước mặt Hứa Tinh đã nói: "Đúng vậy, tôi đưa em ấy tới đây."

Lâm Khê nhìn hai người đứng cạnh nhau, lại cảm thấy rất xứng đôi, không, vị trí đó là của cậu ta! Hứa Tinh thấy cậu ta ngẩn người nhìn mình chằm chằm, liền hỏi: "Alpha của cậu đâu?"

"Hạ Triết không rảnh." Diệp Trình Kha lên tiếng trước. Lâm Khê muốn ở riêng với Diệp Trình Kha, nhưng Hứa Tinh lại đi cùng.

"Ừm, ban đầu tôi định đi cùng anh Triết, nhưng anh ấy đột nhiên lại bận."

Hứa Tinh lập tức hiểu rõ mọi chuyện, cậu chính là kẻ thừa thãi. Diệp Trình Kha phá vỡ cục diện: "Chúng ta vào xem thử đi."

Lâm Khê nắm lấy áo khoác của Diệp Trình Kha: "Nhưng chúng ta chỉ có hai tấm vé..."

Một đôi bên cạnh nghe thấy, liền tiến đến giúp bọn họ, nói nếu là một đôi, hai người có thể dùng một tấm vé. Lúc này Hạ Triết tới: "Tiểu Khê, xin lỗi, anh tới muộn." Hiện tại có bốn người và hai vé.

Sắc mặt của Lâm Khê bây giờ có chút không tốt.

"Vậy chúng ta phải làm sao..."

"Đi, chúng ta vào trong thôi." Diệp Trình Kha kéo Hứa Tinh vào trong, hai người còn lại đi theo phía sau.

Người bán vé rất nhiệt tình: "Xin chào, nếu chỉ có hai vé, hai người là một cặp sao?" Diệp Trình Kha ôm chặt Hứa Tinh: "Đây là omega của tôi."

Người bán vé nhìn đôi khác bên cạnh: "Được rồi, mời vào, chúc các bạn chơi vui vẻ nhé~"

Khuôn mặt Hứa Tinh đen xì, Diệp Trình Kha vỗ nhẹ vào cậu: "Ai nha~ Ủy khuất cho cậu rồi."

Hứa Tinh rút khỏi tay anh, hỏi: "Tại sao anh không phải là omega?"

Diệp Trình Kha chỉ vào chiều cao của mình, Hứa Tinh muốn đánh anh. Hạ Triết và Lâm Khê nhìn hai người đang tán tỉnh nhau, thầm nghĩ sao hai người này lại có thể khoa trương hơn cả bọn họ vậy.