Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Bắt Được Một Omega Ngạo Kiều

Chương 12

Người bán vé cười thầm ở phía sau, đúng rồi, hình như anh ta đã từng gặp hai người này ở đâu rồi. Sau đó anh ta nhớ ra anh là Thái tử. Quả nhiên, omega của Thái tử thật khác biệt. Anh ta thấy hối hận vì đã không xin chữ ký của anh. Có lẽ bọn họ còn có thể chụp ảnh chung. Hối hận quá...

Lúc đầu Hứa Tinh không có hứng thú, sau đó lại phát hiện, mình chính là người hứng thú nhất trong bốn người. Hứa Tinh đứng trước cửa kính, nhìn thấy con sứa phát sáng liền dừng lại. Diệp Trình Kha đi theo phía sau: "Thích không?"

"Ừm..."

Đến cuối, Hứa Tinh vẫn còn có chút không nỡ rời đi, đây là lần đầu tiên cậu vào thủy cung đó. Lâm Khê đi theo Hạ Triết, nhưng thỉnh thoảng sẽ liếc nhìn Diệp Trình Kha. Ngược lại, Diệp Trình Kha vẫn luôn nhìn Hứa Tinh, thu hết mọi biểu cảm của Hứa Tinh.

Ngay khi cánh cửa mở ra, bên ngoài trời mưa đang rất to.

"Xem ra hôm nay không thể về được rồi." Hạ Triết nói.

Thật ra, đây cũng là dự tính của Lâm Khê, khi chọn đi vào ngày mưa, nhưng cậu ta không ngờ tới Hứa Tinh và Hạ Triết cũng có mặt.

"Chúng ta đến khách sạn đi." Diệp Trình Kha vừa nói vừa cởϊ áσ khoác ra, khoác lên đầu Hứa Tinh. Ánh mắt của Hứa Tinh tối sầm lại: "Để làm gì?"

"Tôi sợ em sẽ bị cảm lạnh." Không nói thêm gì nữa, bốn người chạy đến khách sạn. Vì trời mưa rất to, nhiều người đã đến trú mưa nên chỉ còn lại hai phòng. Chỉ có thể để cho Hứa Tinh và Diệp Thành Kha ở chung một phòng, còn Lâm Khê và Hạ Triết thì ở chung một phòng.

Trời đã chạng vạng, lại là mùa thu. Diệp Trình Kha nói mình khỏe mạnh, bảo Hứa Tinh đi tắm trước. Thể chất của alpha tốt hơn nhiều so với omega, nên Hứa Tinh không từ chối mà đi tắm. Một lúc sau, Hứa Tinh đi ra. Diệp Trình Kha nhìn cậu, nhớ lại lần trước bọn họ ở trong ký túc xá.

"Anh có thể vào tắm rồi." Câu nói này cắt ngang dòng suy nghĩ của Diệp Trình Kha.

Diệp Trình Kha đi ra, thấy tóc Hứa Tinh vẫn còn nhỏ nước: "Sao em không sấy khô đi?"

Hứa Tinh xoa xoa tóc: "Tôi không tìm thấy máy sấy tóc."

Diệp Trình Kha lấy máy sấy tóc từ trong phòng tắm ra: "Ở chỗ này, cho em."

Hứa Tinh cầm lấy, nhưng rất lâu sau vẫn không nghe thấy tiếng máy sấy tóc.

Diệp Trình Kha định đứng dậy xem thử, nhưng Hứa Tinh lại nghiêng đầu nói: "Tôi không tìm thấy nút bấm..."

"Để anh nhìn xem." Sau đó, phát hiện nút bấm nằm dưới tay cầm của máy sấy tóc.

"Máy sấy tóc gì lạ vậy, công tắc cũng kỳ lạ nữa." Hứa Tinh phàn nàn.

Diệp Trình Kha đẩy cậu ngồi xuống, nói: "Để tôi sấy khô cho em."

Hứa Tinh dứt khoát từ chối: "Không được."

"Miễn cho em không tìm được công tắc, lại bị bỏng đến hét lên."

Hứa Tinh giống như một chú mèo con đang tạc mao vậy. Diệp Trình Kha nghĩ đến cảnh Hứa Tinh nghiêng đầu vừa rồi, thật là đáng yêu mà.

"Anh cười gì thế?"

"Không có gì."

"Thật sao?"

"Ừm."