Thần Chặn Diệt Thần, Tiểu Sư Muội Mạnh Mẽ Đến Kinh Hoàng

Chương 3

Đau...

Đau quá.

Ngoài cơn đau ra, nàng còn cảm nhận được sự nóng rát như bị lửa thiêu đốt. Bụng đói cồn cào, làn da trước ngực như bị ép chặt vào lưng.

Dạ dày quặn thắt giống như có một ngọn lửa thiêu cháy, lại cũng giống như bị ai đó dùng bàn ủi nung đỏ lật qua lật lại.

Phượng Trăn không nhịn được khẽ rên lên.

Mí mắt khẽ run rẩy mở ra. Ánh sáng lốm đốm len lỏi vào đáy mắt, tiếng côn trùng rả rích vang lên xung quanh.

Trong không khí, mùi máu tanh trộn lẫn với hơi ẩm mục nát cứ quẩn quanh ở chóp mũi tựa như một cơn ác mộng hoang đường.

Đôi mắt nàng mở ra rồi chậm rãi đảo quanh một vòng. Phượng Trăn không thể tin nổi cảnh tượng trước mắt mình lúc này.

Sao lại thế này?

Chẳng phải nàng đã chết rồi sao?

Là sát thủ đứng đầu thế giới, nàng sớm đã tích lũy được cho mình một khối tài sản khổng lồ. Vì chán ghét những ngày tháng chém chém gϊếŧ gϊếŧ nên nàng đã chủ động đề xuất xin rút lui khỏi tổ chức.

Tuy rằng tổ chức đã đồng ý cho nàng rút lui nhưng kèm theo điều kiện là phải hoàn thành thêm một nhiệm vụ cuối cùng.

Tin tưởng vào lời hứa đó nên nàng đồng ý chấp nhận nhiệm vụ với sự quyết tâm cao độ. Nhưng thật sự không ngờ, trong lúc hành động nàng lại bị rơi vào một cái bẫy đã được sắp đặt từ trước, đó là một cuộc phục kích quy mô lớn đã được chuẩn bị sẵn sàng để chờ đợi nàng sa lưới.

Nàng liều chết để mở ra một con đường máu thoát thân.

Trong khoảnh khắc đó, nàng chợt hiểu ra mình đã bị tổ chức phản bội. Trên đời này, những người đã bước chân vào con đường làm sát thủ thì chưa từng có ai có thể toàn thân mà lui. Chỉ có nàng là quá ngây thơ mà thôi.

Nếu đã vậy… Thì cùng nhau chết chung đi.

Nhớ lại vụ nổ kinh hoàng trước khi chết, Phượng Trăn bỗng bật cười sảng khoái:

“Ha ha… Khụ khụ…”

Tiếng cười này cất lên làm phổi nàng cũng cảm thấy đau nhói, nàng ho sặc sụa rồi khó nhọc lật người, cố gắng ngồi dậy.

Không biết là vì lý do gì mà nàng có thể sống lại nhưng lần này nàng nhất định phải sống thật tốt.

Từ giờ phút này, nàng chỉ là Phượng Trăn mà không còn là Cửu Sát - sát thủ đứng đầu thế giới nữa.

Thế nhưng, cơ thể này thật sự quá mức tàn tạ. Không biết đã bao lâu rồi chưa được ăn uống làm nàng đói đến hoa mắt chóng mặt, thậm chí còn muốn tự cắn chính mình vài miếng cho đỡ cơn đói cồn cào.

Nàng nhíu mày đầy chán ghét nhìn xuống cánh tay gầy guộc và đen nhẻm như que củi khô của thân thể này.