Lúc trước vì tiện tay mà sờ vào tóc hắn, giờ ngón tay nàng vẫn còn đang ngứa râm ran. Mặt cũng vậy, chỗ bị hắn chạm vào vừa ngứa vừa sưng đỏ dữ dội, cảm giác như bị bỏng da vậy.
Nàng không dám gãi mạnh, chỉ nhẹ nhàng cào hai cái để cho bớt ngứa. Chẳng lẽ… chỉ cần có tiếp xúc trực tiếp với hắn thì nàng sẽ bị dị ứng sao?
Hay đây không phải dị ứng mà là trúng độc? Hắn rốt cuộc là người hay độc vật vậy?
“Xong chưa?” Hắn đứng ngoài bức bình phong, giọng thúc giục.
“Chưa.”
“Ngươi nhanh lên coi.”
“Chưa xong.”
“Ngươi là ốc sên à, sao làm cái gì cũng chậm chạp thế.”
“Hắn gấp cái gì chứ, bộ gấp đi đầu thai chắc” miệng nàng lẩm bẩm.
Qua thêm vài phút, nàng rốt cuộc cũng chịu thua, đành phải lên tiếng cầu cứu.
“À… ngươi…ngươi có thể giúp ta không, ta… không biết mặc kiểu này.”
“Vụng về như con lợn.”
Ngươi mới là con lợn ấy! Trong lòng nàng thầm chửi rủa, nhưng vẫn lắng nghe hắn hướng dẫn cách mặc.
Đúng là cái kiểu người hung dữ hùng hổ nhưng lại thích dạy dỗ, còn mang theo một chút độc miệng. Thời này mấy nhân vật kiểu này còn nổi tiếng không nhỉ? Kiểu gì cũng bị dân mạng ném đá tơi bời cho xem.
Bộ đồ hắn đưa là đồ nam, nàng mặc vào liền rộng thùng thình, trông chẳng khác gì Tôn Ngộ Không lần đầu mặc quần áo của con người trong phim Tây Du Ký.
Thấy bộ dạng nàng lóng ngóng trong bộ đồ quá khổ, tên tiểu ác ma kia bỗng bật cười, giọng cười đầy chế giễu.
“Ha ha, trông ngươi thật là ngu ngốc.”
“……” Nàng thật sự muốn đá cho hắn một phát, trong lòng thầm giơ ngón giữa đầy phẫn nộ.
Rốt cuộc bây giờ nàng đang rơi vào tình huống gì đây?
Cười chán chê, tên thiếu niên kia tùy tiện vuốt lại tóc, để lộ ra khuôn mặt có chút tái nhợt. Một sợi tóc lướt qua sống mũi cao thẳng rồi đậu lại nơi khóe môi, vô tình toát lên vài phần phong tình.
Tính cách hắn đúng là tệ hết chỗ nói nhưng nhan sắc thì lại cứu vớt hết tất cả.
Sau khi tự an ủi bản thân, nàng nhịn không được mà thưởng thức dáng vẻ hắn vuốt tóc. Nhưng chưa kịp khen lấy một câu, ánh mắt nàng liền chạm phải ánh mắt hắn.
Ngay lúc đó, hắn đột nhiên trợn mắt lên và quát: “Nhìn cái gì mà nhìn?”
"……"
Nàng lập tức né tránh ánh mắt hắn, cố gắng giữ vẻ mặt ôn hòa, thậm chí còn nặn ra một nụ cười hữu hảo, tỏ vẻ ta đây rất rộng lượng.
Nhưng ngay khoảnh khắc đó, tên điên kia lại bất thình lình rút từ trong ống tay áo ra một con dao nhỏ, lạnh lùng cứa một đường lên cổ tay mình. Máu lập tức chảy ra, hắn thản nhiên cầm lấy một chiếc ly trên bàn, hứng đầy máu tươi như chẳng có chuyện gì.