Rốt Cuộc Ai Là Cha Của Long Thai Trong Bụng Trẫm

Chương 5: Bảng tên đâu?

Từ đó, nguyên chủ trở thành tù nhân dưới tay Dung Đường, phải chịu đủ mọi loại nhục hình.

Dung Đường đem những gì mình từng phải chịu trả lại cho gã gấp mười lần.

Giam cầm gã, tra tấn gã, nhưng lại cố tình không gϊếŧ gã.

Gã muốn chết cũng không được, muốn sống cũng không xong.

Triệu Tê càng nghĩ càng thấy chán nản đến mức muốn buông xuôi, cậu nằm trên long sàng đấm ngực dậm chân. Mẹ nó! Nói xuyên thư là xuyên thư, có ai hỏi qua ý kiến cậu chưa? Mà lại còn xuyên vào cái dạng người này, thà chết quách cho xong!

Đến giờ dùng bữa, Giang Đức Hải tiến vào cung thỉnh hoàng thượng dùng bữa tối.

Triệu Tê uể oải bò dậy. Dù sao thì cơm vẫn phải ăn, đây là niềm an ủi duy nhất của cậu lúc này. Dù có là một tên cẩu hoàng đế đi nữa, nhưng đã là hoàng đế thì ăn uống chắc chắn là thứ tốt nhất của Đại Tĩnh triều rồi.

Ngồi xuống bàn, cậu nhận lấy đôi đũa bạc mà Giang Đức Hải đưa tới. "Nô tài đã thử qua từng món, hoàng thượng cứ yên tâm dùng."

Bàn ăn bày ra tám món mặn, một món canh, và một món điểm tâm. Sự phiền muộn trong lòng Triệu Tê vơi đi ít nhiều. Cậu gắp một miếng trong món hầm lên nếm thử, cảm thấy mùi vị và kết cấu đều khá ngon, liền hỏi: "Món này là thịt gì?"

Giang Đức Hải đáp: "Bẩm hoàng thượng, đây là lư thủy ngưu tiên."

"Phụt!"

Triệu Tê lập tức phun hết thức ăn chưa kịp nuốt ra ngoài. "Nước! Mau, trẫm muốn súc miệng!"

Cung nữ vội vàng dâng trà.

Giang Đức Hải lo lắng hỏi: "Hoàng thượng, món này không hợp khẩu vị ngài sao?"

Triệu Tê súc miệng xong, nhìn bàn ăn toàn mỹ vị trước mặt, trong lòng lại dâng lên một dự cảm chẳng lành. "Đọc tên từng món nghe trẫm xem nào."

"Cực Lạc Thang, hồng táo hầm dương tiên, thanh đốn yêu hoa…"

"Thôi thôi thôi, trẫm hiểu rồi." Triệu Tê yếu ớt khoát tay.

Toàn bộ đều là những món đại bổ tráng dương! Cứ bồi bổ kiểu này, sớm muộn gì cậu cũng bị bồi đến mức bạo thể mà chết!

Cậu hỏi: "Có cháo không?"

Giang Đức Hải gật đầu: "Có có có! Hoàng thượng muốn cháo cao lộc giao hay cháo hải sâm?"

Lông mày Triệu Tê giật giật. "Cháo trắng, loại không bỏ thêm gì hết."

Cuối cùng, cậu chỉ uống hai bát cháo trắng, ăn kèm với mấy món vẫn còn có thể nuốt trôi. Lượn lờ hai vòng thì đến giờ đi ngủ.

Giang Đức Hải tiến đến hỏi: "Hoàng thượng muốn vị mỹ nhân nào hầu hạ thị tẩm ạ?"

Triệu Tê hỏi ngược lại: "Bảng tên đâu?"

Giang Đức Hải ngẩn người: "Bảng tên mà hoàng thượng nói là…"

Triệu Tê giơ tay làm động tác: "Chính là mấy cái thẻ gỗ ghi tên mỹ nhân đó! Chuyện thị tẩm quan trọng như vậy, có thể nào thiếu đi một chút nghi thức không?"

Giang Đức Hải hơi ngạc nhiên: "Hoàng thượng vẫn chưa đại hôn, hậu cung cũng chưa có tần phi, đương nhiên không dùng đến lục đầu bài."