Vạn Nhân Mê Nhút Nhát Trở Mình

Chương 8: Tình thánh

[Trần Xuyên: Giá trị hảo cảm +5, tổng điểm hiện tại: 42]

Trần Xuyên nhìn dòng tin nhắn ấy, trong đầu bất giác nhớ đến những lời Ngu Ngư nói ban ngày.

Trần Xuyên: [Em thật sự đã khóc sao?]

Ngu Ngư: [Thật mà.]

Trần Xuyên ngừng trong giây lát rồi nhắn tiếp: [Anh không biết mình đã mắng em đến mức bật khóc. Là lỗi của anh.]

Ngu Ngư nhìn chằm chằm vào tin nhắn vừa nhận. Ánh mắt trầm ngâm hồi lâu, tựa như đang suy ngẫm điều gì đó.

Kiếp trước, khi cô đột ngột rời khỏi đội, anh chưa từng hỏi lý do. Thậm chí đến tin nhắn cuối cùng cô gửi đến cũng bị bỏ qua. Vậy mà giờ đây, anh lại chủ động xin lỗi.

Ngu Ngư: [Biết rồi.]

Câu trả lời ngắn gọn nhưng trong sự nghiêm túc lại ẩn chứa chút xa cách, lạnh nhạt, hoàn toàn khác với giọng nói mềm mại khi cô bật micro trò chuyện.

Trần Xuyên bất ngờ nhận ra, không hiểu sao bản thân lại bận tâm đến chuyện này. Ngón tay anh vô thức xoay xoay chiếc bật lửa, lớp vỏ kim loại vốn lạnh lẽo giờ đây đã ấm lên từ lúc nào chẳng hay.

Với điều kiện ngoài đời không tệ, diện mại cũng ưa nhìn, Trần Xuyên chưa bao giờ nghĩ mình sẽ vướng vào bất cứ chuyện gì trong game. Những mối quan hệ ảo lãng mạn chẳng đáng để anh chú ý. Anh không xem trọng điều đó, cũng chẳng đánh giá cao những người mải mê theo đuổi thứ tình cảm qua màn hình. Bản thân anh lại càng không phải kiểu người si mê chạy theo ai.

Nghĩ đến đây, nhớ đến cách Ngu Ngư đã vô thức chi phối mình vào ban ngày, Trần Xuyên khẽ nhắm mắt. Không biết vì sao, nhưng chỉ cần gắn hai chữ “yêu đương qua mạng” với cô, khái niệm vốn đầy định kiến trong lòng anh bỗng mang theo một sắc thái khác, không còn đơn thuần như trước nữa.

Nhưng quan tâm làm gì chứ? Anh không yêu đương qua mạng, cũng chẳng có lý do gì để trở thành kẻ luỵ tình.

Vậy nên ngày hôm sau, anh không rủ Ngu Ngư vào đội như thường lệ. Thay vào đó, anh đăng nhập một mình rồi gọi người chơi pháp sư lần trước cùng chơi.

Có lẽ do một sự hụt hẫng mơ hồ nào đó đang âm thầm tác động đến anh.

Vì thế, Trần Xuyên cố ý làm vậy. Anh tự nhủ rằng bản thân không hề muốn dính dáng gì đến Ngu Ngư. Thế nên anh chủ động phớt lờ tin nhắn của cô.

Thế nhưng, anh thực sự nghĩ gì, chỉ chính anh mới biết rõ. Dù cảm giác đối với cô đã có chút khác trước, Trần Xuyên vẫn không thể chấp nhận việc mình lại nảy sinh những suy nghĩ như vậy. Xét cho cùng, cô cũng chỉ là một người bạn trong game mà thôi. Nghĩ nhiều làm gì chứ?

Xạ thủ hỏi: “Tiểu Ngư đâu?”

Trần Xuyên đáp: “Không gọi.”

Xạ thủ ngạc nhiên thắc mắc: “Sao lại không gọi?”

Trần Xuyên thản nhiên: “Không muốn gọi thì không gọi, hỏi nhiều làm gì.”

Xạ thủ vốn định nói rằng nếu có Ngu Ngư chơi pháp sư thì cậu đánh sẽ thoải mái hơn. Nhưng vừa nhận ra người chơi pháp sư hôm nay cũng đã bật mic, xạ thủ thấy nói vậy không hay lắm liền im lặng.

Nghĩ đến chuyện hôm qua mình và Trần Xuyên cùng xin WeChat của Ngu Ngư, xạ thủ bỗng có chút nghi ngờ. Chẳng lẽ là do tiểu Ngư thấy phiền nên không muốn đánh đội năm người nữa? Nhưng cũng không đúng, vì theo lời Trần Xuyên, là do anh không gọi, chứ không phải gọi mà cô ấy từ chối…

Xạ thủ trầm mặc suy nghĩ.

Trần Xuyên chơi vài trận, cảm thấy trạng thái của mình khá tốt, liền tạm thời gạt Ngu Ngư ra khỏi đầu.

Thế nhưng, ngay khi trở lại giao diện đội, anh lại thấy ảnh đại diện của cô hiển thị “đang trong trận”.

Cô đang đánh xếp hạng, phía dưới còn ghi 2/5, hiển nhiên là đang song đấu.

Nhìn thấy ký hiệu đó, ánh mắt Trần Xuyên khựng lại trong giây lát.

Trùng hợp thay, xạ thủ cũng nhìn thấy. Cậu ta lập tức kêu lên: “Tiểu Ngư sao lại đánh đôi với người khác? Còn chơi… Dao nữa chứ?”

Chơi Dao?

Trần Xuyên nhấn vào ảnh đại diện của cô, phát hiện đúng là cô ấy đang chơi vị tướng này.

Trước đó, khi đăng nhập mà không thấy Trần Xuyên rủ vào đội, Ngu Ngư đã đoán ngay anh cố ý tránh mặt. Và đúng như dự đoán, vừa online, cô liền thấy anh đang chơi game.

Cô không giận.

Dù muốn làm cho Trần Xuyên phải khó chịu, nhưng cô cũng chẳng định cứ mãi xoay quanh mỗi mình anh.

Chẳng lẽ trên mạng này, chỉ mỗi Trần Xuyên là giọng hay, đẹp trai, chơi game giỏi thôi sao?

Trong bóng tối, Ngu Ngư khẽ nghịch lọn tóc, vừa nghĩ vừa thản nhiên bật giao diện đội nhóm.

Cô chần chừ vài giây, rồi gửi đi một đoạn tin nhắn thoại:

“Có cao thủ server nào không? Tốt nhất là đẹp trai, giọng hay… Em không muốn cố gắng nữa.”

Giọng cô nhẹ nhàng, mềm mại nhưng đầy sức hút.

Đoạn ghi âm này vừa gửi đi, danh sách lời mời kết bạn lập tức tăng vọt.

Không chỉ dừng lại ở đó, cô còn lướt danh sách top server chủ động tìm người để mời song đấu.

Ngay khi có người đồng ý, cô tiếp tục gửi một đoạn tin nhắn thoại khác: “Anh đẹp trai không? Nếu có thì "ôm" cái nào ~ ”

Trước đây, Ngu Ngư chưa từng làm chuyện táo bạo như vậy.

Bây giờ cũng vậy, dù tim đập nhanh đến mức có thể cảm nhận rõ từng nhịp mạch đập nơi cổ. Cô vẫn điềm nhiên gửi từng đoạn tin nhắn bằng giọng nói ngọt ngào, bình tĩnh như một cỗ máy tinh vi vận hành hoàn hảo.

Ở thế giới mạng, nếu không mạnh bạo một chút, thì ba tháng sau khi gặp lại bọn họ, cô lẽ nào vẫn phải e dè, thu mình như kiếp trước sao?

Chỉ tiếc rằng, hầu hết những cao thủ trong game này đều không phải trai đẹp.

Có người chỉ trả lời bằng một dấu chấm hỏi, có người thì hỏi ngược: “Không phải đẹp trai thì không được à?”. Có người lại chỉ đáp ứng được mỗi điều kiện giọng hay còn diện mạo thì không rõ.

Trong số tất cả những người đã kết bạn, chỉ duy nhất một người nhắn lại: “Là trai đẹp, nhưng không "ôm".”

Hạng ba top server, Luna, hiện đang có 16.000 điểm chiến lực, IID: “Kẻ còn tồn tại” (Cánh Tồn).

Ngu Ngư nhìn chằm chằm vào huy hiệu top server của anh ta, ngón chân vô thức siết chặt mép ghế sofa, thấp giọng hỏi một câu có phần xấu hổ: “Vì sao không "ôm"?”

Kẻ còn tồn tại: “Không có hứng thú.”

Ngu Ngư không ép. Ngược lại còn như trút được gánh nặng.

“Được thôi, vậy làm hàng xóm mạng nhé.”

Kẻ còn tồn tại vốn định xóa kết bạn ngay, nhưng khi nhìn thấy dòng tin nhắn này, ngón tay lại dừng giữa chừng.

Một giây sau, Ngu Ngư nhắn thêm một câu, chân vẫn khẽ chống vào mép ghế sofa: “Nhưng nếu anh đổi ý, cứ tìm tôi.”

Kẻ còn tồn tại: “Sẽ không.”

Cô thở phào nhẹ nhõm.

Ngu Ngư hiểu rất rõ việc Kẻ còn tồn tại không muốn yêu qua mạng, cũng như Trần Xuyên chẳng có ý gì với cô.

Dù sao thì, một người đẹp trai thực sự ngoài đời sẽ không thiếu người theo đuổi, càng không thể chưa từng gặp mỹ nữ nào, chẳng đến mức vì nghe một giọng nói hay trên mạng mà rung động.

Trừ khi anh chàng đó là một hot boy mê game.

--------------------

Lời của dịch giả:

Từ chương này mình có chỉnh lại một số đoạn dịch cho sát với bản gốc để các chương sau không bị khó hiểu, vì là có sự chưa rõ ràng nên mong mọi người cùng vui vẻ bỏ qua nha 🥹❤️

- ID của người chơi Lộ Na là “Kẻ Còn Tồn Tại” (竟存), nhưng cách phiên âm và dịch nghĩa có thể hiểu là “Cánh Tồn”.

- Lộ Na (露娜) chính là Luna, một tướng đi rừng sát thủ nổi tiếng trong Vương Giả Vinh Diệu (Honor of Kings). Luna có khả năng lướt liên tục trong giao tranh, gây sát thương mạnh mẽ và có độ cơ động cao.

- Trong game Vương Giả Vinh Diệu (Honor of Kings), nhân vật 瑶 (Dao) là một trợ thủ có khả năng hóa linh hươu, bám vào đồng đội và cung cấp lá chắn. Còn 貂蝉 (Điêu Thuyền) là một pháp sư sát thương cao, linh hoạt với kỹ năng lướt liên tục.

Ngu Ngư đang tìm đồng đội mạnh để chơi Dao, cưỡi lên những người đi rừng hoặc xạ thủ giỏi như Lộ Na (Luna) hoặc Marco Polo để dễ dàng thắng trận.

Mình đã dịch nhầm thông tin nhân vật nên ban đầu đã ghi là Ngu Ngư chơi Điêu Thuyền. 🥹