Năm nay Mộ Thiền mới mười lăm tuổi, trên khuôn mặt tròn trịa như quả táo vẫn còn vẻ trẻ con, hai bên má có lúm đồng tiền dù không cười cũng hiện rõ. Nàng ta búi tóc hai bên, trên người mặc thường phục của đệ tử màu trúc xanh nhưng lại toát lên vẻ hoạt bát nhanh nhẹn.
Trên cổ tay nàng ta đeo một cái chuông bạc. Mỗi khi di chuyển, chuông bạc lại kêu leng keng nghe rất vui vẻ.
Ninh Lương ngẩng đầu lên. Nàng muốn kéo gần quan hệ sư đồ nên vẻ mặt dịu dàng hơn hẳn, thậm chí còn cố gắng nở một nụ cười thật hiền từ.
Nhưng khóe miệng còn chưa kịp nhếch lên thì nàng đã ngây người ra.
Nàng nhìn chằm chằm phía trên đỉnh đầu Mộ Thiền một lúc lâu không nhúc nhích.
Tim Mộ Thiền hẫng một nhịp. Sư tôn đã từng nói chuông bạc trên cổ tay nàng ta quá ồn ào. Hôm nay nàng ta quá phấn khích khi nhận được thư của đại sư huynh gửi đến nên quên mất trước khi đến gặp sư tôn phải tháo chuông bạc xuống.
“Sư tôn, đệ tử biết sai rồi...” Mộ Thiền mếu máo, đáng thương nói. Đôi mắt tròn xoe lập tức đỏ hoe khiến người ta không khỏi thương tiếc.
Ninh Lương khẽ cau đôi mày thanh tú lại.
Cái gì thế kia?
Nàng nhìn thấy một... thanh tiến độ màu đỏ ở trên đầu của Mộ Thiền?
Trên đó còn có cả số, ghi là: 86%.
Ở thế giới cũ, khi rảnh rỗi Ninh Lương cũng hay chơi game nên nàng chẳng lạ gì thanh tiến độ này. Nhưng trong game, thanh tiến độ thường sẽ được ghi chú tên, ví dụ như: Sinh mệnh, thể lực, thời gian hồi máu, độ thân mật,...
Còn cái này thì không có tên, chỉ có một con số.
Nó đại diện cho cái gì? Chẳng lẽ là tuổi thọ của Mộ Thiền sao? Năm nay nàng ta mới mười lăm tuổi, nếu nàng ta có thể sống đến một trăm tuổi thì con số đó cũng gần đúng. Mặc dù đối với người tu tiên, trăm năm tuổi thọ là quá ngắn ngủi.
Chẳng lẽ bàn tay vàng của nàng chính là nhìn thấy tuổi thọ của người khác sao?
Vậy thì có tác dụng gì?
Nhắc nhở người khác khi tuổi thọ sắp hết à? Như vậy không bị người ta đánh chết mới là lạ đấy.
Thà không có bàn tay vàng này còn hơn.
Ninh Lương mất hứng hỏi: “Thư viết gì?”
Mộ Thiền khịt cái mũi đỏ ửng rồi mới nói: “Đại sư huynh nói đã giải quyết xong yêu quái ở nước Chu Tước, mấy hôm nữa huynh ấy sẽ trở về Thiên Vân Tông ạ.”
Ninh Lương gật đầu. Đại đệ tử Tiêu Trầm Mạch của nàng là người có tu vi chỉ đứng sau nàng ở Thiên Vân Tông. Không nói đến Thiên Vân Tông, dù nhìn rộng ra cả Doanh Châu cảnh thì hắn cũng đủ xuất chúng rồi. Hắn khiêm tốn điềm tĩnh, luôn giúp nguyên chủ quản lý mọi việc lớn nhỏ của Thiên Vân Tông và cũng là người mà nàng tin tưởng nhất.
Bây giờ Ninh Lương đã mất hết tu vi, Tiêu Trầm Mạch trở về đúng lúc này cũng xem như là một chuyện tốt đối với nàng.
“Ta biết rồi, con...” Ninh Lương định bảo nàng ta lui xuống, nhưng khi vừa ngẩng đầu lên nhìn thì nàng lại sững sờ thêm lần nữa.
Con số trên thanh tiến độ của Mộ Thiền đã biến thành 85%.
Thật kỳ lạ, nàng nhớ rõ ràng vừa rồi là 86% mà?
Cái gì đã làm nó thay đổi vậy?
Hình như là... Sau khi nhắc đến Tiêu Trầm Mạch?
Sao lại thế? Nhắc đến đại sư huynh mà giảm mất một năm tuổi thọ sao?
Mộ Thiền cúi đầu thấp thỏm hỏi: “Sư tôn, người còn gì dặn dò con sao ạ?”
“Ừm...” Ninh Lương quyết định thử thăm dò: “Con thấy đại sư huynh của con thế nào?”
Mộ Thiền chớp mắt, sau đó vẻ mặt đầy ngây thơ nói: “Đại sư huynh rất dịu dàng và kiên nhẫn với chúng con, huynh ấy là sư huynh tốt nhất trên đời này! Đệ tử ngưỡng mộ đại sư huynh nhất ạ!”
Ninh Lương nhìn lêи đỉиɦ đầu nàng ta, con số trên thanh tiến độ nhảy một cái rồi biến thành 83%.
Lập tức giảm thêm hai phần trăm. Không phải nàng ta nói ngưỡng mộ đại sư huynh nhất sao?
Ninh Lương cảm thấy khó hiểu. Ngay cả trong thế giới tu tiên, tuổi thọ của một người cũng đã được định sẵn, trừ khi gặp phải biến cố lớn gì đó thì nó mới có thể thay đổi.
Nhưng chỉ trong chốc lát, tuổi thọ của Mộ Thiền đã thay đổi hai lần. Trực giác mách bảo nàng rằng thanh tiến độ này không phải là chỉ số sinh mệnh.
Vậy thì...
Nàng nghĩ đến điều gì đó rồi hỏi lại: “Vậy con thấy tiểu sư đệ thế nào?”
Ngày nào Mộ Thiền cũng thích quanh quẩn bên Lạc Kỳ, trong Thiên Vân Tông cũng có nhiều đệ tử đồn rằng nàng ta thích tiểu sư đệ.
Quả nhiên, vừa nghe thấy nàng hỏi vậy, trên gương mặt tròn trịa trắng trẻo của Mộ Thiền đã hiện lên một chút thẹn thùng đáng yêu: “Tiểu sư đệ cũng rất tốt ạ. Đệ ấy tài giỏi hơn hơn người, ngay cả sư tôn cũng phải nhìn đệ ấy bằng con mắt khác. Đệ tử rất ngưỡng mộ đệ ấy ạ.”
83%, 84%, 85%... 90%.
Ninh Lương trơ mắt nhìn thanh tiến độ trên đầu nàng ta tăng vọt, một mạch tiến vào mốc 90%.
“...”
Người ta nói thích trai đẹp có thể kéo dài tuổi thọ, chẳng lẽ là thật sao?
Đinh!!
Đúng lúc này, một giọng nói điện tử máy móc vang lên trong đầu nàng.
[Hệ thống thông báo: Phát hiện độ hắc hóa của nhân vật phản diện Mộ Thiền đã vượt quá 90%, sắp gây nguy hại lớn cho thế giới. Yêu cầu ký chủ nhanh chóng tiến hành chữa trị! Nhắc lại: Phát hiện độ hắc hóa của nhân vật phản diện Mộ Thiền đã vượt quá 90%, sắp gây nguy hại lớn cho thế giới. Yêu cầu ký chủ nhanh chóng tiến hành chữa trị!]