Hoàng Chí Hào và chị Phương vội vàng gật đầu, nhưng họ không dám tự tiện rời đi, cứ đứng ngây ra tại chỗ. Mãi đến khi Ôn Nguyệt bảo họ quay lại làm việc thì mới chịu đi.
Sau khi hai người kia trở lại vị trí, Ôn Nguyệt cũng kéo đại một chiếc ghế rồi ngồi xuống, xem xét từng tờ tạp chí của kỳ trước.
[Gái gọi gặp khách sộp, mây mưa cuồng nhiệt tại XX/XXX.]
[Phụ bạc tình cảm của XX, xxx hú hí với hoa hậu Hương Giang.]
[XXX dính hạn tam tai, thị phi bủa vây, tàn tạ như "oán phụ".]
Càng xem, Ôn Nguyệt càng thấy kỳ lạ. Với kinh nghiệm lướt mạng bao năm, cô thấy tiêu đề và nội dung của mấy tờ báo này chẳng có vấn đề gì. Tít giật gân có, chê bai xéo xắt có, trong đó không ít nhân vật có thể tìm thấy nguyên mẫu ở thế giới hiện thực, đoán chừng ở thế giới này cũng là minh tinh lớn.
Có hiệu ứng minh tinh, tiêu đề tin tức giật gân, giá bán lẻ báo chí cũng không cao theo lý mà nói thì không đến nỗi ế chỏng chơ chứ nhỉ…
Ôn Nguyệt đang thắc mắc, thì nghe thấy hệ thống nói: [Vì mấy tin này toàn là cóp nhặt mà?]
[Cóp nhặt à?] Ôn Nguyệt lộ vẻ nghi hoặc: [Tòa soạn không có người săn tin sao?]
[Về lý thuyết là như vậy, nhưng mà trong bốn phóng viên ra ngoài săn tin, chỉ có hai trợ lý mới vào nghề là nghiêm túc săn tin, còn hai phóng viên chính thức kia, một người thì tranh thủ giờ làm để hẹn hò, một người thì quen thói về nhà chăm con, thành ra tin tức lúc nào cũng thiếu. Thế là họ đành phải xào lại tin cũ của mấy tờ báo lá cải khác cho đủ số đó.]
Ôn Nguyệt: "..." Thôi được rồi, bảo sao tờ soạn này sắp phá sản đến nơi.
Cô dứt khoát đặt tờ báo xuống, trong đầu hỏi: [Vừa rồi hệ thống nhắc nhở có dưa, chủ dưa là ai? Mà dưa gì thế?]
[Chủ dưa là chủ biên Hoàng Chí Hào của tòa soạn, ba tháng sau anh ta sẽ vào tù vì tội gϊếŧ người đó.]
Ôn Nguyệt: "..."
Tòa soạn báo trên danh nghĩa của cô tổng cộng chỉ có sáu người, bốn phóng viên thì có đến hai “mầm non”, một kẻ cuồng yêu, một bà mẹ bỉm sữa, đội hình này đã đủ khiến người ta tuyệt vọng rồi. Giờ lại còn thêm tin chủ biên nhìn hiền lành thế kia, mà tương lai lại thành kẻ sát nhân?
Không ổn, thật sự không ổn, hay là cô đi tuyển người khác về lập tòa soạn báo mới nhỉ? Chắc chắn là phải tuyển người rồi, nhưng mà gây dựng lại đội ngũ thì cần thời gian. Ôn Nguyệt định là sẽ gặp mặt những nhân viên hiện tại của tòa soạn trước, nên mới vào phòng của chủ biên, bảo Hoàng Chí Hào liên hệ mọi người quay về.
Hoàng Chí Hào vẫn giữ nguyên cái vẻ hiền lành, tốt bụng đó, thái độ niềm nở: "Ôn tiểu thư yên tâm, tôi nhắn tin cho họ ngay đây."