"Với cả nếu cô còn đủ điểm sinh tồn thì cứ nhảy từ đây xuống đi." Người phụ nữ vừa nói vừa mở điện thoại kiểm tra, lau sạch ống kính. "Nghe bảo hôm nay Boss sẽ xuất hiện. Bị nó gϊếŧ một lần là trừ 5000 điểm. Cô có bao nhiêu mạng chứ? Nhảy từ đây xuống mới trừ 500, tự mình tính đi."
"Chị ơi." Cô gái thò đầu ra nhìn xuống dưới, vẻ mặt càng thêm tuyệt vọng: "Nhưng em không lừa chị đâu. Giờ em còn chẳng đủ 500 điểm."
Trong phó bản, người chơi chết bất đắc kỳ tử hoặc bị người khác gϊếŧ đều sẽ bị trừ 500 điểm sinh tồn.
Cô gái này là người mới. Lần trước bị gϊếŧ trong phó bản, tài khoản của cô chỉ còn lại đúng một trăm điểm.
"Hửm? Hình ghép này, chắc là tôi hiểu rồi." Cuối cùng, người phụ nữ tóc xoăn đứng thẳng dậy nhìn cô gái. "Cái này chẳng liên quan gì đến việc giúp cô qua cửa. Đây là món hàng mà Tưởng Đề Bạch tặng cho cô."
"Hàng hóa?" Cô gái ngơ ngác hỏi lại: "Anh ấy muốn em đem bức tranh ghép này bán ở cửa hàng của game Thẩm Phán à?"
Người phụ nữ tóc xoăn gật đầu, dùng ngón tay gẩy tàn thuốc.
"Đây là bức tranh ghép tự chế và nhân vật trong này chắc chắn không phải diễn viên chụp ảnh 18+ chuyên nghiệp. Cô nhìn biểu cảm cực kỳ đau khổ của người phụ nữ này xem. Tôi đoán cô ấy chính là "nữ chính" trong phó bản "quấy rối tìиɧ ɖu͙© trong trường học" này."
Ánh mắt người phụ nữ không rời khỏi bức tranh ghép. Cô dừng một chút rồi nói tiếp: "Hiện giờ tất cả chúng ta đều không biết thân phận của vong linh trong phó bản này. Bức tranh ghép này rõ ràng là một manh mối cốt lõi, có giá trị trong việc giải đố. Nhưng bây giờ thời gian sắp hết rồi nên manh mối này cũng vô dụng."
"Có điều dù là manh mối quan trọng thế nào, tôi đoán trong cửa hàng game cũng không bán được nhiều điểm sinh tồn lắm đâu. Chắc được khoảng 100, 200 điểm gì đó. Mà còn chưa chắc bán ra nhanh được. Bởi vì người sưu tầm mấy món kiểu này đều là mấy kẻ lập dị mà bọn họ thì từng thấy đủ loại rồi rất kén chọn."
Cô gái nghe mà mồ hôi rịn ra hai bên thái dương.
Vừa mới 1 phút trước cô còn le lói chút hy vọng sống sót. Nhưng nếu bức tranh này chỉ bán được 200 điểm thì vẫn không đủ để bù cho số điểm sẽ bị trừ nếu cô chết trong phó bản này.
Nếu bị đám người chơi thích gϊếŧ người trong phó bản bắt được rồi hành hạ đến chết hoặc là nhảy lầu, chắc chắn cô cũng sẽ chết thật ngoài đời thực!
"Nhưng." Chưa để cô rơi vào tuyệt vọng hoàn toàn, người phụ nữ tóc xoăn lại đổi giọng: "Nếu Tưởng Đề Bạch đã nói giúp cô thì không thể nào để bức tranh này chỉ đáng giá 200 điểm được."
Người phụ nữ bắt đầu suy nghĩ sâu hơn: "Hay là một người mới như cô, hôm qua có bán thứ gì khác trong cửa hàng không?"