Núi Thanh Vân cây cối um tùm, sương mù dày đặc, rất dễ che giấu tung tích. Đội quân truy tìm theo hướng mũi tên bắn ra, nhưng thích khách đã biến mất từ lâu.
Ngoại trừ vết thương nhẹ trên mặt Trịnh Quý phi, những người còn lại đều bình an vô sự.
Rõ ràng, thích khách là đang nhắm thẳng vào Trịnh Quý phi.
Chẳng bao lâu sau, Hoàng hậu quay lại đài tế lễ, đứng ra ổn định tình hình. Nhìn Trịnh Quý phi vẫn còn kinh hãi, lệ vương đầy mặt, bà nắm lấy tay bà ta, nhẹ giọng trấn an: “Muội cứ yên tâm, bổn cung nhất định sẽ cho muội một lời giải thích.”
Trịnh Quý phi lau nước mắt, dùng khăn tay che nửa khuôn mặt, nghẹn ngào nói: “Tạ ơn Hoàng hậu nương nương.”
Tạ Huyền Dực cũng bước lên, đỡ lấy Trịnh Quý phi, nhưng không nói lời nào.
Vệ Kỳ quan sát xung quanh một lượt, thấp giọng hỏi: “Lạ thật, sao không thấy Tạ Huyền Tích đâu?”
Mạnh Uyển khẽ lắc đầu, cũng không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
Dù vụ việc không gây hậu quả nghiêm trọng, nhưng có liên quan đến Quý phi, tuyệt đối không thể xem nhẹ. Tất cả những người có mặt đều bị Huyền Vũ Vệ áp giải đến Hình bộ để thẩm vấn.
Lúc đến thì là đoàn nghi trượng hoàng gia rầm rộ, lúc quay về lại càng đông hơn gấp bội, chỉ có điều ai nấy đều cúi đầu ủ rũ, không còn nét rạng rỡ như lúc ban đầu. Đám bách tính bị liên lụy được xếp cuối hàng, thanh niên đi trước, người già theo sau, tạo thành một đoàn người kéo dài lê thê, chậm rãi di chuyển.
Để phòng ngừa mọi người thông cung, binh sĩ áp giải không cho ai nói chuyện riêng. Điều này vừa hay giúp Mạnh Uyển có thời gian tĩnh tâm, suy nghĩ về vụ ám sát hôm nay.
Một buổi lễ tế long trọng lại thành ra thế này, người đau đầu nhất e rằng không phải Trịnh Quý phi, mà chính là Hoàng hậu.
Hoàng hậu là chủ tế của nghi lễ, xảy ra sơ suất như thế, thể diện Hoàng hậu chắc chắn bị tổn hại đầu tiên. Quan trọng hơn, Hoàng hậu vừa tuyên bố muốn cùng dân chúng vui vẻ, không theo lệ cũ phong sơn, liền có thích khách trà trộn vào hành thích. Trùng hợp đến mức này, không thể tránh khỏi việc người khác nghi ngờ Hoàng hậu có liên quan đến chuyện này.
Nhưng cũng chính vì ai cũng sẽ nghĩ theo hướng đó, Mạnh Uyển lại cảm thấy chuyện này không liên quan gì đến Hoàng hậu.
Thứ nhất, Hoàng hậu chủ trì lễ tế Thượng Tỵ phần lớn là để bày tỏ với dân chúng rằng bà là người được thiên mệnh. Bà không cần thiết tự làm bẽ mặt mình, để dân chúng sinh nghi rằng vì đức hạnh không xứng, nên mới bị thần linh giáng họa, khiến nghi lễ không thể tiến hành suôn sẻ.