Minh Chiêu khẽ gật đầu, nhỏ giọng cảm ơn, rồi thầm nghĩ trong lòng ‘cảm động thật đấy, được người khác bảo vệ đúng là một cảm giác tuyệt vời!’
Kỷ Tiêu thấy cậu cứ đứng ngẩn ra thì lập tức ấn Minh Chiêu ngồi xuống ghế, còn chu đáo giúp cậu bật máy tính, sau đó kiên nhẫn hướng dẫn: "Cậu đăng ký một tài khoản trước đi, lát nữa tôi sẽ dẫn cậu đi làm thẻ nhân viên."
Minh Chiêu làm theo chỉ dẫn tìm đến trang web nội bộ của công ty trên máy tính, trang web mở ra, một cửa sổ pop-up màu đỏ lập tức chiếm trọn màn hình, trên đó chỉ có ba chữ lớn: Tháp Tư Duy, bên dưới là hai ô nhỏ đặt song song: Đăng nhập và Đăng ký, ngoài ra không có bất kỳ trang trí nào khác.
Nhìn giao diện tối giản đến mức này, thật khó tin đây lại là trang web nội bộ của công ty lớn nhất khu A, Minh Chiêu tự nhủ trong lòng ‘quả không hổ danh là tập đoàn hàng đầu, ngay cả trang web cũng thiết kế đơn giản mà cao cấp thế này.’
"Đúng rồi, chính là trang này, cậu đăng ký đi." Kỷ Tiêu nói với tốc độ khá nhanh, ánh mắt vẫn dán chặt vào màn hình, trên mặt vô thức lộ ra chút mong chờ, nhưng Minh Chiêu không hề để ý đến sự thay đổi này, cậu bấm vào nút đăng ký và bắt đầu điền thông tin cá nhân.
Thông tin yêu cầu không nhiều nên cậu nhanh chóng điền xong, nhưng khi nhấn nút gửi đi thì hệ thống lại báo lỗi, một dòng chữ nhỏ hiện lên trên màn hình: "Thông tin đăng ký này đã tồn tại, vui lòng đăng nhập trực tiếp."
Minh Chiêu sững sờ, ngơ ngác ngẩng đầu nhìn Kỷ Tiêu, hy vọng cô có thể giải thích, nhưng Kỷ Tiêu cũng nhíu mày, hiển nhiên cô chưa từng gặp phải tình huống này mà lẩm bẩm: "Sao có thể chứ? Cậu vừa mới nhận được offer mà..."
Chuyện này thật kỳ lạ. Tháp Tư Duy có hệ thống thông tin kỹ thuật hàng đầu khu vực, không thể nào xảy ra chuyện tài khoản bị trùng hay có người đăng ký trước được, nhưng rõ ràng Minh Chiêu là một nhân viên mới, vậy mà lại xuất hiện thông báo này...
Có lẽ là hệ thống bị lỗi? Dạo gần đây đúng là nó không được ổn định lắm.
Nghĩ mãi không ra nguyên nhân, Kỷ Tiêu đành tự thuyết phục bản thân và tìm đại một cái cớ để giải thích, sau đó bảo Minh Chiêu cứ thử đăng nhập trực tiếp, cậu nghe lời làm theo, nhập thông tin cá nhân vào. Kết quả là hệ thống thực sự nhận diện và cho phép cậu đăng nhập vào trang web.
Trên màn hình xuất hiện một số dòng chữ chào mừng nhấp nháy rồi giao diện cá nhân dành riêng cho Minh Chiêu hiện ra.
Ở chính giữa phía trên là một bức ảnh tròn, hình nền đen tuyền, giữa bức ảnh là một đôi môi mềm mại hơi hé mở, nhìn kỹ sẽ thấy đôi môi có chút sưng đỏ, còn vương vài vết cắn mờ, trông vô cùng gợi cảm, ngay bên dưới là tên của Minh Chiêu, cạnh đó có một biểu tượng con mắt đang nhắm chặt.
Cậu tò mò bấm vào, lập tức biểu tượng đó biến thành một con ngươi đảo loạn xạ, tên của Minh Chiêu cũng đột nhiên biến thành ba chữ: "Kẻ tố giác".
Bên dưới là một dãy số màu xám, phía trước có hai chữ "Điểm thưởng".
Nhẩm đếm thì có tận sáu chữ số nhưng không rõ đây là điểm cao hay thấp, dù không biết tại sao mình vừa vào công ty đã có sẵn tài khoản, nhưng tiết kiệm được công đoạn đăng ký cũng là một chuyện tốt, Minh Chiêu chẳng hiểu lắm những thông tin hiển thị trên trang cá nhân của mình có ý nghĩa gì, nhưng mấy chữ "Kẻ tố giác" này, nhìn thế nào cũng không giống thứ gì tốt đẹp.
Kỷ Tiêu cuối cùng cũng thấy được thứ mình muốn, trong mắt cô lóe lên một tia u ám, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại biểu cảm bình thường, cô vẫn mỉm cười: "Vì cậu đã có tài khoản và có thể đăng nhập bình thường, vậy thì không có vấn đề gì nữa."
Kỷ Tiêu tiếp tục nói với vẻ tươi cười: "Tôi dẫn cậu đi làm thẻ nhân viên nhé, có thẻ là có thể bắt đầu nhận nhiệm vụ được rồi."
Minh Chiêu đứng dậy, Kỷ Tiêu tự nhiên khoác lấy cánh tay khiến cậu cảm thấy vô cùng mất tự nhiên, nửa người cứng đờ sợ mình cử động không khéo lại vô tình đυ.ng chạm vào người cô.