Mà Minh Chiêu lại chính là một con chuột may mắn vô tình trúng thưởng, một thư mời có thể đưa người từ khu G đến khu A, cứ thế rơi xuống đầu cậu. Đến giờ cậu vẫn cảm thấy mình như đang mơ, còn có chút hoảng hốt.
Tiếng xe điện đột ngột dừng lại, cắt ngang dòng suy nghĩ của Minh Chiêu. Lúc này, xe điện đã đến khu F, hành khách trong xe gần như đã xuống hơn một nửa. Mặc dù ở khu F cũng có người mới lên, nhưng khoang xe rõ ràng đã rộng rãi hơn nhiều so với lúc đầu, Minh Chiêu cuối cùng cũng có cơ hội thở một hơi. Cậu khó khăn đứng thẳng người, một tay xoa nhẹ thắt lưng đang đau nhức vì bị chèn ép, cảm giác bàn chân được chạm đất thật tốt.
Minh Chiêu vô tình nhìn thấy trên cửa sổ trong suốt có một dấu ấn do má cậu ép vào, mặc dù chưa từng có ai để ý đến nhưng cậu vẫn cảm thấy hơi ngại ngùng, nên đã cúi đầu thấp hơn một chút. Cậu lặng lẽ kéo ống tay áo rộng thùng thình của bộ vest lau vết mờ trên kính, sau đó nhanh chóng đứng ngay ngắn lại, hy vọng không ai nhận ra khoảnh khắc nhỏ bé này.
Xe điện có chức năng thông khí tự động, lúc này không khí trong khoang xe trở nên trong lành, như thể những mùi khó chịu trước đó chưa từng tồn tại. Xe tiếp tục di chuyển, Minh Chiêu nắm chặt tay cầm vì sợ rằng mình sẽ vô ý buông tay. Nếu bị ngã xuống đất thì sẽ rất mất mặt, mà đó là điều cậu không thể chịu đựng được, cậu không muốn người khác nhìn mình, dù là tán thưởng hay khinh miệt.
Vậy nên Minh Chiêu chẳng kịp chỉnh lại bộ vest rộng thùng thình đã bị nhăn nhúm vì chen lấn, cũng không rảnh tay để nắn lại cặp kính đen bị bóp méo, mặc dù bây giờ cậu chẳng nhìn rõ nữa.
Không biết có phải là do cả đêm không ngủ hay do xe điện lắc lư, thế mà Minh Chiêu lại ngủ gật ngay khi đang đứng. Khi cậu mở đôi mắt mơ màng ra lần nữa, thì không biết xe điện đã đến khu vực nào nhưng rõ ràng số hành khách đã thưa thớt.
Những hành khách ngồi rải rác ở các góc khác nhau, nhưng ai cũng giữ khoảng cách với cậu, có lẽ vì chê mùi hôi đặc trưng của khu ổ chuột trên người cậu. Minh Chiêu chỉ dám lướt qua một cái mà không dám nhìn lâu.
Những người này hoàn toàn khác biệt với những gì cậu từng thấy ở khu G, quần áo họ sáng sủa, sạch sẽ, chất liệu cao cấp, ai nấy đều mang phong thái cao quý. Trong khoang xe còn thoang thoảng một mùi hương ngọt dịu, đó là một mùi hương rất thơm, cậu chưa từng ngửi thấy mùi hương này ở khu G, nó đã kí©ɧ ŧɧí©ɧ lòng khao khát sâu trong cậu.