Vạn Người Ngại Xuyên Vào Tu La Tràng Rồi

Quyển 1 - Chương 2

Vì tính cách trầm lặng, Minh Chiêu không thích nói chuyện, lúc nào cũng cúi đầu sau cặp kính dày cộp nên hàng xóm chẳng ai ưa nổi cậu, chỉ có lũ côn trùng đột biến là thường xuyên ghé thăm nơi ở của cậu.

Tối qua, công việc duy nhất giúp Minh Chiêu miễn cưỡng có cái ăn cũng bị mất do bị ai đó vô cớ khiếu nại, cậu hoàn toàn trở thành một kẻ xui xẻo mà ai cũng chán ghét

Việc tìm một công việc mới đối với một người ít nói như Minh Chiêu chẳng khác nào lên trời hái sao, hơn nữa trong người lại còn không có bất cứ khoản tiết kiệm nào, cậu không biết mình còn có thể cầm cự được bao lâu…

Khi Minh Chiêu đang lo lắng về chuyện kiếm việc, màn hình điện tử cá nhân bất ngờ nhận được một thư mời tuyển dụng từ Tháp Tư Duy, đây là công ty lớn nhất khu A.

Phải biết rằng, Tháp Tư Duy có một vị trí đặc biệt trong thành phố này. Chính công ty ấy chịu trách nhiệm duy trì vòm trời nhân tạo bao trùm toàn bộ thành phố trên bề mặt, bên trong công ty tập trung tất cả nhân tài hàng đầu của khu A, dù chỉ kém một chút cũng không đủ tư cách đặt chân vào.

Vì vậy, Minh Chiêu chẳng cần suy nghĩ cũng biết rằng lời mời kỳ lạ này chắc chắn là một trò lừa đảo, dù sao thì, với thân phận là một kẻ hạ cấp như cậu thì sao có thể có cơ hội tiếp xúc với Tháp Tư Duy?

Nhưng đến đêm, khi nằm trên tấm ván gỗ mỏng kêu cọt kẹt cùng với cái bụng đói khiến Minh Chiêu không sao ngủ nổi. Cơn đói cồn cào đến mức cậu thậm chí muốn nhét đại một con chuột đột biến vào miệng mà nuốt sống, thật sự quá khó chịu.

Vì thế, Minh Chiêu quyết định liều một phen, cậu nghĩ dù có là trò lừa đảo thì ít nhất cũng có cơ hội lên khu A mở mang tầm mắt, dù sao thì trong thư mời kia còn đính kèm một tấm vé xe đến khu A nên không đi thì quá phí.

Cả đêm Minh Chiêu không ngủ, cậu ráng chịu đựng đến khi chuyến xe điện sớm nhất khởi hành rồi chen lên chiếc xe này.

Lý do khiến chiếc xe này chật ních người như vậy là bởi trong lòng đất, chỉ có một chuyến xe duy nhất có thể đi thẳng từ khu G đến khu A, những chuyến xe khác cùng lắm chỉ có thể vượt qua ba khu vực mà thôi.

Những chuyến xe liên vùng như thế này cho phép tầng lớp dưới cùng có cơ hội đến những khu vực cao cấp hơn trong một khoảng thời gian nhất định để làm việc, đổi lấy tài nguyên để tồn tại, đến thời gian quy định họ lại phải quay về vùng đất tối tăm dưới lòng đất, trốn tránh như những con chuột đột biến không dám lộ ra ánh sáng.