Phải Làm Sao Khi Ông Chồng Dính Người Suốt 5 Năm Của Tôi Bỗng Quay Về Thời Kỳ Cấp Ba Phản Nghịch Đây?

Chương 3

Hắn nâng nhẫn lên, vẻ mặt càng thêm khó hiểu.

"Cậu không sao chứ?" Ninh Ổ cuối cùng cũng bắt đầu lo lắng, "Nếu cậu mà chết thật, thì khối tài sản hàng chục tỷ của cậu phải làm sao đây?"

"Thân thể tôi chắc không có vấn đề gì." Mạnh Vi Ngư vừa trả lời câu hỏi của Ninh Ổ, vừa giơ chiếc nhẫn trong tay lên.

Ninh Ổ nhanh chóng nhận ra Mạnh Vi Ngư có gì đó không ổn, giọng nói đột nhiên dừng lại, ánh mắt dán chặt vào hành động của hắn.

Mạnh Vi Ngư liếc mắt nhìn xung quanh, phát hiện một chiếc thùng rác ở gần đó, không chút do dự ném luôn chiếc nhẫn vào trong.

Cái quái gì đây? Dơ chết đi được!

"Đù, cậu vừa làm cái gì đấy!?"

Từ khi quen biết Mạnh Vi Ngư đến giờ, đây là lần đầu tiên Ninh Ổ có biểu cảm kỳ quặc đến vậy. Cậu ta vội vàng nhào tới cái thùng rác.

Ninh Ổ thò tay vào thùng, may mắn là ngoài chiếc nhẫn ra thì không có thứ gì khác, cậu ta nhanh chóng nhặt nó lên.

"Đây là nhẫn Nightingale đúng không? Tôi biết nó rất đắt, nhưng bẩn chết đi được. Cậu muốn nhặt thì cứ nhặt, chỉ là đừng có đưa lại cho tôi."

Nightingale là thương hiệu xa xỉ mà Mạnh Vi Ngư luôn yêu thích. Trước đây, hắn còn từng lén nghĩ rằng nếu sau này kết hôn, nhất định phải đặt riêng một chiếc nhẫn thương hiệu này.

Nhưng dù có thích đến đâu, hắn cũng không thể chịu nổi một chiếc nhẫn dính đầy máu thế này.

"Đù, đù, cậu bị đập hỏng đầu rồi à!?" Ninh Ổ nâng chiếc nhẫn lên, nghẹn họng nhìn trân trối Mạnh Vi Ngư.

"Có vẻ đầu tôi đúng là có vấn đề thật." Thực ra ngay khi tỉnh lại, Mạnh Vi Ngư đã nhận ra mình có gì đó không ổn. "Ví dụ như, khi nhìn cậu bây giờ, tôi cảm thấy cậu rất giàu."

"Tôi đương nhiên giàu rồi. Cậu đang nói linh tinh gì vậy?" Nếu cậu ta không có tiền, làm sao có thể quen biết đại thiếu gia giàu có này từ nhỏ được?

"Cậu giàu đến mức có thể tham gia thí nghiệm du hành thời gian, bây giờ đã già hơn mười tuổi rồi." Mạnh Vi Ngư nói.

"Này!" Ninh Ổ phát hiện đầu óc hắn vẫn linh hoạt như trước, ăn nói cũng vẫn độc miệng như cũ. Ngoài việc ném chiếc nhẫn quý giá kia vào thùng rác ra thì dường như chẳng có gì bất thường.

"Ninh Ổ, năm nay tôi bao nhiêu tuổi?" Mạnh Vi Ngư hỏi.

"Cậu bị thần kinh à?" Ninh Ổ không muốn phí thời gian trả lời câu hỏi ngớ ngẩn này.

"Tôi cảm thấy mình mới 17 tuổi." Mạnh Vi Ngư nói thẳng.

Khóe miệng Ninh Ổ giật giật, lập tức phản bác: "Cậu mới là người tham gia thí nghiệm du hành thời gian đấy."