Cửa phòng bệnh không biết từ lúc nào đã bị kéo ra. Người đứng ngoài cửa thản nhiên lên tiếng, phá vỡ bầu không khí mờ ám lúc này.
Thấy có người đến, y tá vội nói với Mạnh Vi Ngư: "Nếu có gì không thoải mái, cứ bấm chuông gọi tôi."
Nói xong, mặt cô đỏ bừng rồi nhanh chóng rời khỏi phòng.
"Cái gì vậy, hóa ra là cậu." Mạnh Vi Ngư liếc nhìn người mới đến, không thèm che giấu sự thất vọng của mình, còn thở dài một hơi đầy nặng nề.
Hóa ra cái gọi là "người nhà" chính là Ninh Ổ, người bạn từ nhỏ của hắn.
Vẫn luôn… là bạn, chắc không sai đâu nhỉ?
Mạnh Vi Ngư nhìn chằm chằm người đang tiến về phía mình, khuôn mặt lạnh băng, ánh mắt sắc bén dò xét đối phương.
Ninh Ổ vẫn là gương mặt điển trai dễ gần như trước. Hôm nay, cậu ta mặc một bộ vest trông cực kỳ xa xỉ. Một tay xách giỏ trái cây, tay còn lại cầm một bó hoa đủ màu sắc rồi tiện tay đưa cho Mạnh Vi Ngư.
Mạnh Vi Ngư thu lại vẻ ôn nhu lúc nãy khi tán tỉnh y tá, lạnh lùng nói: "Mang bó hoa rẻ tiền này đi đi."
"Hừ." Ninh Ổ tuy sớm đoán được Mạnh Vi Ngư sẽ phản ứng như vậy, nhưng khi thực sự bị nói thẳng vào mặt, cậu ta vẫn không khỏi lộ ra vẻ bị tổn thương. Sau đó, cậu ta dứt khoát đặt cả bó hoa và giỏ trái cây lên bàn. "Tôi đến gấp nên mua đại ở gần đây thôi."
Mạnh Vi Ngư nhìn cậu ta, lại thở dài một hơi.
"Cậu rốt cuộc bất mãn tôi chuyện gì?" Ninh Ổ đã quá quen với thái độ ghét bỏ của bạn mình, tự nhiên kéo ghế lại gần rồi ngồi xuống bên cạnh Mạnh Vi Ngư.
"Tôi nghe nói họ liên hệ với người nhà tôi, vậy mà lại là cậu?" Một mặt, Mạnh Vi Ngư cảm thấy thất vọng, nhưng mặt khác, hắn cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
"Còn cách nào khác đâu? Người nhà cậu đang ở Anh mà. Hôm qua, anh ta vừa nhận được điện thoại đã sốt ruột đến mức hủy cả cuộc họp, lập tức mua vé máy bay sớm nhất để quay về." Ninh Ổ lườm hắn, "Tôi biết cậu thấy sắc quên bạn, nhưng tôi cũng là người nhận tin tức đầu tiên rồi lập tức chạy đến đây đấy. Đối xử tốt với tôi một chút đi!"
"Ừm." Mạnh Vi Ngư căn bản không nghe thấy cậu ta đang nói gì, vì hắn vừa phát hiện trong túi đồ mà y tá đưa có một thứ rất kỳ lạ.
Hắn mở túi ra, những ngón tay thon dài lướt qua điện thoại và ví tiền, rồi chuẩn xác lấy ra một chiếc nhẫn nằm trong góc.
Một chiếc nhẫn nhuốm máu.