Nước mắt của Cơ Lê rơi lã chã.
"Đau quá, huhu~"
Khi Phó Thời Cẩn và Trần Bạch đẩy cửa bước vào phòng, thì thấy thiếu gia đang khóc nức nở.
Cả hai gần như khựng lại tại chỗ.
Cậu thiếu niên trước mắt sở hữu vẻ đẹp yêu kiều và tinh tế, khí chất thuần khiết. Với thân phận là thiếu gia của một lâu đài cổ, lẽ ra cậu phải là một thiên chi kiêu tử cao quý, nhưng giờ đây lại bị trói chặt trên giường bằng những sợi xích nặng nề, phải dựa vào sự chăm sóc của những người hầu thấp kém.
Dù là người bình thường hay bệnh nhân tâm thần, chẳng ai có thể chịu đựng được cuộc sống như thế này. Thiếu niên trước mắt họ cũng không ngoại lệ.
Có vẻ như cậu đã vùng vẫy rất lâu, chiếc còng sắt siết chặt cổ tay và cổ chân đã đổi màu, làn da trắng mịn bên dưới bắt đầu rướm máu. Bộ đồ ngủ trắng trên người trở nên xộc xệch, kết hợp với gương mặt xinh đẹp đẫm nước mắt kia, trông chẳng khác nào vừa bị ai đó giày vò tàn nhẫn.
Trần Bạch huýt sáo một tiếng: "Bảo sao hôm nay ra muộn thế! Tối qua chắc vất vả lắm nhỉ!"
Yết hầu của Phó Thời Cẩn khẽ chuyển động, nhưng anh không nói gì.
Tuy nhiên, phòng livestream chính thì lại cực kỳ náo nhiệt.
【Vợ yêu thương thương! Để tôi thổi thổi cho nè~】
【Tôi làm chứng! Anh ta không dốc sức với vợ tôi đâu! Nhưng cái tên đàn ông khốn kiếp này chắc chắn đã dốc hết sức trong lòng rồi…】
【Lần thử thách này tôi chỉ quan tâm đến bảo bối Lê thôi, sao cậu ấy lại dễ thương và xinh đẹp đến thế chứ! Muốn xoa đầu quá đi!】
【M* kiếp! Đám này thật chẳng ra gì, chẳng phải chỉ là ngủ với NPC thôi sao! Nếu là tôi, tôi đã lao lên từ lâu rồi! Lại còn tăng được độ hot nữa chứ!】
【Tên trên thật ghê tởm, Thử thách Vô Giới loạn hết cả lên là do những người như mày đấy.】
【Vợ yêu tội nghiệp quá hu hu~ Mau thả cậu ấy ra đi!】
【Gã đàn ông kia cũng to gan thật, để vợ xinh đẹp thế này trước mặt cái thằng điên Trần Bạch, không sợ bị cướp à?】
【Chuyện đó chưa chắc đâu, Trần Bạch tuy điên thật nhưng có vẻ chẳng hứng thú gì với trai gái cả, nói gì đến NPC.】
【Nhưng hắn thích gây chuyện mà! Gã đàn ông kia cũng chẳng bảo vệ được bảo bối Lê đâu, linh cảm không lành chút nào.】
---
Nhìn thấy người đàn ông xuất hiện tối qua, Cơ Lê liền rất vui, nhưng đối phương lại dẫn theo một thiếu niên tóc đỏ.
Dù không hiểu rõ những gì thiếu niên kia nói, nhưng Cơ Lê có thể phân biệt được thái độ qua giọng điệu của hắn.
"Tôi không cho phép anh dẫn người khác đến, bảo hắn ra ngoài đi!"
Ồ!
Cũng biết tỏ thái độ đấy chứ!
Trần Bạch xoa cằm, vừa định bước tới thì bị người đàn ông phía sau kéo giật lại suýt ngã.
Hắn quay đầu lại, tức giận trừng mắt: "Anh bị điên à! Kéo tôi làm gì!"
Phó Thời Cẩn nhẹ nhàng đáp: "Tinh thần của tiểu thiếu gia vẫn ổn, chỗ này không cần hai người. Cậu đi lấy chìa khóa ở chỗ quản gia đi."
Trần Bạch tức đến bật cười: "Sao anh không tự mà đi? Sợ tôi làm gì thằng nhóc này chắc?"
"Không phải cậu rất muốn chơi sao? Thả thiếu gia ra sớm thì thử thách sẽ loạn lên sớm thôi, biết đâu phòng livestream của cậu còn lên được trang chủ vàng nữa đấy."
"Chỉ với cái tên mít ướt này á?"
Cơ Lê trừng to mắt: "Anh nói ai đấy?!"
"Nói cậu đấy. Bị trói trên giường lâu thế rồi mà vẫn chưa quen à? Khóc y như kiểu vừa bị ai xử lý vậy!"
Tự động bỏ qua những câu mình không hiểu, Cơ Lê tức giận hét lên với người đàn ông: "Mau bảo hắn đi ra ngoài!"