Liêu Trai: Gấu Ngoan Truyền Kỳ

Chương 3: Hào Quang Phụ Huynh Gấu

Vốn chỉ là một hệ thống giải quyết việc chung, thế nhưng khi nghe nàng nói vậy, hệ thống bỗng run lên một cái. Với tư cách là một thống công (hệ thống làm công), nó không kìm được mà cảm thấy cay mắt.

Giọng hệ thống dịu đi: [Cô đừng sợ, tôi là hệ thống đàng hoàng, không để cô vừa xuất hiện đã bị game over đâu.]

[Làm gấu con thì phải biết hai kỹ năng quan trọng nhất: Chạy trốn và chịu đòn. Vì vậy, tôi sẽ tặng cô hai kỹ năng sơ cấp để giữ mạng. Trong thế giới Liêu Trai này, chỉ số phòng ngự và tốc độ tối đa của người bình thường chỉ là 10, nhưng cô lại lên đến 55. Dù hiện tại cô bị kiệt sức nên không phát huy được tốc độ, nhưng phòng ngự vẫn cực kỳ trâu bò. Dao sắt bình thường không thể làm tổn thương cô.]

[Đừng nói đến dao nhỏ, dù bọn chúng có dùng rìu bổ, hay cưa xẻ, cô cũng không mất nổi một cọng lông!]

Khi hệ thống nói xong, một bảng trạng thái trong suốt xuất hiện trước mắt Hùng Tiểu Dã.

[Chỉ số Gấu Con: 100 điểm (sau đây gọi tắt là Điểm gấu)

Tuổi thọ: 1 ngày (hãy nỗ lực kiếm Điểm gấu để đổi lấy tuổi thọ!)

HP (Máu): 5

Công kích: 0.5

Phòng ngự: 5+50

Tốc độ: 5+50

Kỹ năng sơ cấp 1: "Cái gì không gϊếŧ được tôi chỉ khiến tôi gấu hơn!" (Phòng ngự +50)

Kỹ năng sơ cấp 2: "Bạn không bắt được tôi, vì tôi là con gấu nhanh nhẹn trong núi rừng!" (Tốc độ +50)]

Hùng Tiểu Dã lập tức phấn khởi: [Thật không? Tao lợi hại vậy sao? Coi như mày còn chút lương tâm!]

Nhưng ngay sau đó, nàng phát hiện ra có gì đó không đúng.

[Khoan đã, lúc nãy HP của tao vẫn còn 5 mà, sao bây giờ lại tụt xuống còn 4?]

[Ơ? HP của cô…] Hệ thống cũng giật mình, vẻ bình tĩnh khi nãy biến mất: [Toang, tôi quên mất là nguyên thân của cô chết đói. Chị gái ơi, chị đang mất máu kìa! Mau lăn xuống đất gặm chút cỏ đi, nếu không HP sẽ về 0 mất!]

Dù nàng và hệ thống đã trò chuyện một hồi, nhưng thực tế chỉ mới trôi qua vài giây. Lúc này, trưởng đoàn đang đưa con gấu con cho Mặt Sẹo.

[Tao cũng muốn ăn cỏ lắm, nhưng mà tao cắn không tới!] Hùng Tiểu Dã linh cảm có điềm chẳng lành: [Vậy nếu HP về 0 thì sẽ thế nào?]

Hệ thống hoảng loạn: [HP về 0 sẽ trừ một ngày tuổi thọ, sau đó tự hồi phục lại. Nhưng vấn đề là cô chỉ có đúng một ngày tuổi thọ thôi! Hết là chết thật đấy!!]

Hùng Tiểu Dã chấn động: [Lần sau có chuyện quan trọng thế này thì nhớ nói sớm một chút! QAQ]

Hệ thống: [Vậy thì… Cô chỉ còn một con đường duy nhất: Hoàn thành nhiệm vụ tân thủ ngay lập tức!]

Hùng Tiểu Dã mắt rưng rưng: [Tao đã thảm thế này rồi mà mày còn muốn làm nhục tao? Không thể để tao chết một cách thanh thản được sao? QAQ]

Hệ thống gấp gáp: [Phần thưởng của nhiệm vụ tân thủ là Hào Quang Phụ Huynh Gấu! Đây là một hào quang rất lợi hại, có thể cứu mạng cô đấy!]

HP: 3

Lưỡi dao của Mặt Sẹo lần nữa đặt lên cổ Hùng Tiểu Dã.

Nàng nghiến răng: [Nếu có kiếp sau, làm ơn nhớ nói trước mấy cái quà tặng kèm này giùm cái!]

Thấy gấu con hai mắt đẫm lệ bị Mặt Sẹo tha đi, vẻ mặt tuyệt vọng như thể sắp bị đưa lên thớt, thiếu niên gầy gò khẽ nhíu mày. Đầu ngón tay chàng khẽ động, ánh sáng nhàn nhạt bắt đầu lóe lên.

Thế nhưng, ngay khi lưỡi dao kề sát cổ Hùng Tiểu Dã, nàng đột nhiên tràn đầy tinh thần, gào lên với trưởng đoàn một tràng dài.

"Gào gào gào!"

Khốn nạn! Đã vậy thì đừng trách bà đây vô tình!

"Gào gào! Gào gào gào!"

Cha ơi! Cha ruột của con ơi! Con chính là đứa con gái cha mang nặng đẻ đau mười tháng mà! Cha không nhận ra con sao? Cha ơi!!!

Thiếu niên bỗng khựng lại, đầu ngón tay run lên, ánh sáng lập tức tắt ngúm.

Hệ thống: [Đinh! Nhiệm vụ "Tìm Phụ Huynh Gấu" hoàn thành! Hào Quang Phụ Huynh Gấu đã phát, hiệu lực trong 3 ngày!]

Khi hệ thống vừa dứt lời, một luồng sức mạnh vô hình từ trong cơ thể Hùng Tiểu Dã lan tỏa ra ngoài. Đôi mắt tam giác gian xảo của trưởng đoàn lập tức trở nên mơ hồ, thoáng hiện vẻ hoang mang.

Mà lúc này, HP của Hùng Tiểu Dã đã giảm xuống chỉ còn đúng 1 điểm!

"Khoan đã! Dừng dao! Để lại con gấu!"

Trưởng đoàn bỗng nhiên hét lớn. Mặt Sẹo giật bắn người, tay run một cái, con gấu con rơi phịch xuống đất. Hùng Tiểu Dã chẳng thèm để ý đến cơn đau, dốc hết hơi sức còn lại lao về phía đĩa gà quay.

Giỡn hoài, có thịt ăn, ai lại đi gặm cỏ chứ?

Bởi vì cả đám người đều ngồi quanh đống lửa ăn thịt, thức ăn được đặt ngay dưới đất. Nhờ vậy, Hùng Tiểu Dã chỉ mất một giây để ngoạm lấy một miếng gà thật to, nhét cả đống vào miệng.

Vì nhai không kịp, nàng suýt nghẹn đến trợn trắng mắt nhưng vẫn tuyệt đối không chịu nhả ra.