Có kẻ thắc mắc: “Trong thành làm gì có gấu con?”
Mặt Sẹo không chờ được nữa, lập tức rút dao ra.
“Quan tâm làm gì, dù sao cũng còn tươi, vừa hay nướng lên nhắm rượu!”
“Khoan đã.”
Bỗng có người lên tiếng ngăn cản. Đó là một người đàn ông trung niên vạm vỡ, đồng thời cũng là trưởng đoàn của gánh xiếc. Chẳng qua so với cơ bắp của ông ta, điều khiến người ta chú ý nhất vẫn là khuôn mặt: Một cái mũi ó to tướng, miệng rộng, cùng đôi mắt híp nhỏ chỉ tràn ngập hình ảnh tiền tài.
“Mặt Sẹo, đừng chỉ nghĩ đến chuyện ăn. Trước tiên cẩn thận lột da nó ra, lông của gấu con dù nhỏ nhưng còn mềm mượt và ấm hơn của gấu lớn. Còn có mật gấu, gân gấu, đều đáng giá cả đống bạc đấy!”
"Biết rồi."
Mặt Sẹo đáp lại một cách không cam lòng. Gã biết lột da, rút gân là công việc vất vả, mà dù gã có làm đến cùng, số bạc kiếm được cũng chỉ rơi vào túi của trưởng đoàn, chẳng liên quan gì đến gã hết.
Mặt Sẹo lén chửi thầm tên lão già keo kiệt, rồi đặt mũi dao nhọn ngay cổ họng con gấu con. Trước khi lột da, gã cần phải cắt cổ nó để lấy máu ra trước.
Thế nhưng, ngay lúc ý thức của Hùng Tiểu Dã dần tỉnh lại, điều đầu tiên nàng cảm nhận được là cổ mình lạnh buốt. Khi mở mắt ra, thứ đầu tiên đập vào mắt nàng chính là một con dao gϊếŧ gà còn vương máu, cùng với ánh mắt thèm thuồng đầy du͙© vọиɠ ăn uống của một gã khổng lồ!
"Gào!!!"
Á! Mẹ ơi!
Mặt Sẹo bị cảnh tượng "xác chết vùng dậy" của con gấu con dọa đến mức ngồi phịch xuống đất.
[Đinh! Chỉ số "gấu" +50, hoàn thành nhiệm vụ hằng ngày "Mỗi ngày làm gấu một lần", chỉ số "gấu" +50.]
Hùng Tiểu Dã cố gắng chống người bật dậy, xoay người định chạy trốn. Ai ngờ vừa cử động, chân trước vướng vào chân sau, nàng liền ngã uỵch xuống đất. Đến lúc này, nàng mới nhận ra bụng mình như bị lửa đốt, đói đến mức tay chân bủn rủn, ngay cả sức bỏ chạy cũng không có!
Một bàn tay thô ráp chộp lấy gáy nàng, nhấc bổng lên.
Trưởng đoàn cười khẩy: "Không ngờ còn sống. Sống thì tốt, lột da gấu khi còn tươi, mật gấu, gân gấu cũng có giá hơn nhiều."
Trong mắt Hùng Tiểu Dã, đám người này chẳng khác nào những gã khổng lồ đáng sợ, mà giờ đây, họ đang nhìn nàng bằng ánh mắt tham lam và âm u, miệng thì thốt ra mấy lời kinh khủng như "lột da rút gân"!
Hùng Tiểu Dã kinh hoàng: [Đệch cụ! Hệ thống, mày kiếm cho tao cái chỗ chết tiệt gì thế này? Vừa mới tới đã sắp bị làm thành gấu sữa quay rồi! Gấu mẹ đâu? Mau gọi gấu mẹ tới cứu tao!]
Hệ thống: [Xin hãy yên tâm, để giúp ký chủ chuyên tâm làm gấu con, mọi cơ thể mà Thiên Đạo cấp cho công ty chúng tôi đều là những cá thể không cha không mẹ.]
Hùng Tiểu Dã tuyệt vọng: [Mày giỡn mặt hả? Cái này thì có gì đáng để yên tâm? Mày không thể tìm cho tao một thân phận tốt hơn à?]
Hệ thống: [Tôi đã chọn cho cô một thân phận rất tốt rồi. Sau khi kiểm tra, tôi xác nhận cô không phải một con gấu bình thường, mà là yêu thú truyền thuyết Hỗn Độn! Mặc dù mới sinh ra được 18 năm và vẫn trong giai đoạn con non, nhưng chỉ cần phát huy toàn bộ sức mạnh, cô có thể nghiền nát một trăm con gấu nâu trong nháy mắt đấy!]
Hùng Tiểu Dã vui mừng: [Vậy thì chỉ cần tao vận khí xuống đan điền, tập trung tinh thần, cảm nhận yêu lực trong cơ thể là có thể…]
Ngay lúc nàng đang phấn khích, hệ thống lại thở dài: [Đáng tiếc là không biết vì lý do gì, sức mạnh của cô đã bị phong ấn rồi. Hiện tại cô chẳng khác gì một con gấu con bình thường. Thậm chí, vì cơ thể này chết đói trước khi cô đến, nên bây giờ cô còn yếu hơn cả gấu con bình thường nữa.]
Hùng Tiểu Dã đến chết còn nghĩ mình chỉ do chưa đủ cố gắng: …
[Cái chuyện quan trọng thế này sao mày không nói sớm hả?]
"Khoan đã!"
Đúng lúc này, một thiếu niên gầy gò mặc áo vải thô bỗng đứng ra: "Trưởng đoàn, con gấu này còn nhỏ, da thịt cũng không nhiều, chi bằng nuôi thêm một thời gian rồi gϊếŧ cũng chưa muộn?"
Hùng Tiểu Dã đáng thương lấm lét nhìn trưởng đoàn. Đúng vậy, nuôi lớn rồi thịt cũng chưa muộn mà!
Nhưng trưởng đoàn lại lắc đầu: "Không được, gấu con nhỏ như vậy nuôi không nổi đâu. Chết thì còn tươi, nếu nuôi mà chết dở chết ương thì mất giá. Tốt nhất gϊếŧ ngay bây giờ đi."
Hùng Tiểu Dã tức giận: [Ai nói bà đây nuôi không nổi? Ở công ty bà đây là kiểu người dễ nuôi nhất đấy! Chỉ cần trả mị chút tiền lương, mị có thể tự mua cà phê kéo dài mạng sống, tự đi bệnh viện chữa bệnh, tự mua viên bổ gan để thức khuya tăng ca mà nhai như nhai đậu phộng! Mị chính là một con trâu cày cấp cao đấy, được chưa?]