Dù cơ thể này bị phong ấn sức mạnh, bản chất nàng vẫn là yêu thú. Nhờ vào khả năng tiêu hóa siêu phàm, vừa nuốt vào bụng, thịt lập tức được hấp thụ. May mà vậy, chỉ số HP của nàng cuối cùng cũng ngừng giảm.
HP: 2
Thấy chỉ số máu từ từ phục hồi, cả Hùng Tiểu Dã lẫn hệ thống đều nhẹ nhõm thở phào.
Thiếu niên gầy gò nhướn mày nhìn nàng, rồi chậm rãi thu tay lại. Còn những người khác thì đồng loạt quay sang nhìn trưởng đoàn đầy nghi hoặc, riêng Mặt Sẹo lại phẫn nộ vì mất miếng ăn.
"Trưởng đoàn, ông làm cái quái gì vậy, làm tôi giật… Đệch! Gà quay của ông!!!"
Phát hiện gấu con đang ăn vụng thịt của mình, Mặt Sẹo giận đến tím mặt. Gã vội lao tới định tóm con gấu về nhưng ngay lúc đó, trưởng đoàn bất ngờ xông lên, chớp mắt đã khóa chặt tay gã, đè gã ngã xuống đất bằng một cú bẻ tay điêu luyện.
Mặt Sẹo hét lên đau đớn, giãy giụa tức tối: "Trưởng đoàn, ông bị điên à? Sao lại đánh tôi? Ông định làm gì?"
Những người khác cũng sững sờ đứng bật dậy.
Trưởng đoàn trừng mắt quát lớn: "Các người định lột da, rút gân một sinh linh nhỏ bé đáng thương như thế, các người còn chút lương tâm nào không? Ai cũng không được động vào nó! Còn ta ở đây, tuyệt đối không ai được làm tổn thương nó dù chỉ một cọng lông!!!"
Mọi người: Là sao nữa ???
Mặt Sẹo: "... Đây chẳng phải chính ông bảo tôi làm sao?"
Trưởng đoàn: "Vừa nãy là vừa nãy, bây giờ là bây giờ. Giờ ta đổi ý rồi."
Mặt Sẹo ngơ ngác: "À, không nướng nữa? Đổi sang hầm hả?"
"Đồ ngu, lúc nào cũng chỉ biết ăn!" Trưởng đoàn đá văng Mặt Sẹo ra, sau đó dịu dàng ôm lấy con gấu con: "Mấy người có phát hiện ra... con gấu nhỏ này trông rất giống ta không?"
Hùng Tiểu Dã ôm chặt con gà quay trong móng vuốt, dù bị người ôm vào lòng cũng không có phản ứng, vẫn cắm đầu gặm ăn ngon lành. Còn những người xung quanh thì ngơ ngác nhìn về phía trưởng đoàn.
"Một con gấu làm sao có thể giống người được? Trưởng đoàn, e là ông say rồi."
"Không thể nào, ta nổi tiếng là ngàn chén không say mà!" Trưởng đoàn vuốt ve đầu gấu con với vẻ mặt tràn đầy yêu thương.
"Không hiểu sao, nhìn vào mắt nó, ta lại có cảm giác như đây chính là con ruột của tôi vậy. Chẳng lẽ đây chính là điều mà người ta gọi là cha con tâm linh tương thông?"
Mọi người: "... Ảo giác, nhất định là ảo giác."
"Không phải ảo giác, cảm giác này rất chân thực!" Trưởng đoàn dí sát mặt gấu con vào mặt mình: "Các cậu nhìn kỹ lại xem, nhìn cái mũi này, đôi mắt này, cả đôi lông mày này nữa, con bé này rõ ràng là giống ta y đúc mà!"
Có người im lặng liếc nhìn khuôn mặt tròn xoe, lông lá xù xì của gấu con, lại nhìn sang trưởng đoàn với chiếc mũi khoằm, cái miệng cong cong và đôi mắt láo liên gian trá.
"... Trưởng đoàn, ông thật sự say rồi."
"Mắt, mũi của gấu và con người vốn dĩ chẳng giống nhau chút nào, sao có thể nói là giống?"
"Đó là chưa kể... quan trọng nhất là con gấu này có lông mày chỗ nào chứ?"
Mặt Sẹo: "Trưởng đoàn, ông đừng đùa nữa, mau để tôi làm thịt nó đi, anh em còn đang đợi ăn kìa!"
Trưởng đoàn giơ tay tát thẳng một cái, quát lớn: "Ăn ăn ăn, chỉ biết ăn! Còn lắm lời nữa hôm nay khỏi ăn luôn!"
"Gào gào gào!"
Hùng Tiểu Dã vừa nghe Mặt Sẹo vẫn còn nhắc tới chuyện làm thịt mình, lập tức tức giận giơ móng lên, ném luôn khúc xương vào mặt Mặt Sẹo.
[Đinh! Giá trị gấu +50.]
"Phì phì! Đồ súc sinh!" Mặt Sẹo bị sỉ nhục, giơ tay lên định vả con gấu một cái nhưng không ngờ trưởng đoàn lại nhanh hơn, phản đòn vả thẳng vào mặt gã.
"Đây là con gái ta, cái gì mà súc sinh hả? Cậu chửi nó là súc sinh, chẳng phải đang chửi ta là lão súc sinh à?"
Mặt Sẹo tức đến nỗi siết chặt nắm đấm, những người khác thấy vậy liền hoảng sợ, vội vàng lao vào kéo hai người ra can ngăn.
Trưởng đoàn đương nhiên biết con người không thể nào sinh ra gấu, nhưng dưới hiệu ứng của Hào Quang Phụ Huynh Gấu, ông ta vẫn kiên quyết tin rằng mình và gấu con vừa gặp đã như có duyên tiền định, nhất định phải nhận nó làm con gái nuôi.
Thế là, đám người chỉ có thể bất lực nhìn bữa tối của bọn họ thăng cấp một bước, trở thành con gái của lão đại: Nhị Nha.
Trưởng đoàn giơ cao gấu con, tuyên bố hùng hồn: "Từ nay về sau, các cậu phải đối xử với Nhị Nha như đối xử với ta, nghe rõ chưa?"