Năm Mươi Câu Chuyện Nổi Tiếng

Chương 5: Con Tàu Trắng

Vị vua Henry hay còn biết đến với tên gọi Người Học Giả Đẹp Trai. Ông ta có một người con trai tên là William cũng chính là người mà ông yêu quý rất nhiều. Chàng trai trẻ này cao quý và dũng cảm, và mọi người đều hy vọng một ngày nào đó anh sẽ trở thành Vua của nước Anh.

Vào mùa hè, Hoàng tử William cùng cha mình đi thuyền sang Pháp để thăm lại các lãnh thổ mà họ đã chiếm được. Người dân ở đó chào đón họ rất nồng nhiệt, và Hoàng tử trẻ tuổi khiến ai cũng yêu mến khi gặp anh.

Nhưng rồi, đến lúc phải quay trở lại Anh. Nhà vua đã cùng các quan và các hiệp sĩ ra khơi từ sớm. Còn Hoàng tử William và nhóm bạn trẻ của mình thì muốn ở lại chơi thêm chút nữa. Họ đã có một khoảng thời gian vui vẻ ở Pháp và không vội vàng rời đi.

Cuối cùng họ cũng chịu trở về nhà, chiếc tàu đã được chuẩn bị sẵn từ lâu để đưa họ về. Đây là một chiếc tàu tuyệt đẹp với những cánh buồm trắng tinh và cột buồm cũng màu trắng, được trang bị đặc biệt cho chuyến đi này. Trời yên biển lặng và không ai nghĩ đến việc bọn họ sẽ phải chống lại cơn bão nào đó bất chợt kéo đến. Trên tàu, mọi thứ đều được chuẩn bị để chuyến đi trở nên vui vẻ. Có nhạc, có những con người hạnh phúc.

Khi con tàu xinh đẹp ấy rời khỏi bến cảng, mặt trời cũng đã bắt đầu lặng và để lại mỗi vệt nắng vàng rực cuối đường chân trời. Nhưng chẳng sao cả vì trăng đã lên, và ánh sáng của nó đủ để soi đường dẫn lối cả đoàn. Trước khi bình minh đến, họ nhất định sẽ vượt ra khỏi vùng nước rộng lớn mênh mông này. Và thế là Hoàng tử và các bạn của mình cùng đắm mình trong niềm vui, tiệc tùng và hạnh phúc.

Tuy nhiên, khi màn đêm bắt đầu chìm sâu vô tận, đột nhiên có một tiếng kêu hoảng hốt vang lên từ trên boong tàu. Một lúc sau, cả tàu rung lên một cách mạnh mẽ. Tàu đã va phải một tảng đá lớn, và nước bắt đầu tràn vào trong. Tàu bắt đầu chìm. Ôi, những người vừa rồi còn vui vẻ, cười đùa, giờ đây đang hoảng sợ tột độ. Tìm mọi cách để tự cứu lấy bản thân mình.

Mọi người hoảng sợ và không biết phải làm gì lúc này, những chiếc thuyền nhỏ dung để cứu sinh ngay lập tức đã được hạ xuống biển. Hoàng tử cùng mấy người bạn của mình đã nhanh chóng nhảy vào thuyền, họ vội vàng đẩy thuyền, chèo thuyền ra khỏi nơi nước xoáy. Chiếc tàu xinh đẹp với cánh buồm màu trắng dần dần chìm sâu xuống vùng biển đêm lạnh lẽo, bỗng dưng có một giọng nói hốt hoảng vang lên:

"Ta phải quay trở lại!” Hoàng tử kêu lên.

Hóa ra cô em gái của hoàng tử vẫn còn mắc kẹt trên tàu.

Những người khác không dám làm trái lệnh. Thuyền lại quay trở lại gần con tàu đang chìm. Hoàng tử liền nhảy tót lên con tàu ấy, anh vội giơ tay ra để đón em gái mình xuống thuyền cứu sinh. Bỗng dưng lúc đó, thuyền cứu sinh bỗng dưng mất đà mà nghiên nghiên mạnh về một bên, lật úp xuống nước. Tiếng thét hoảng sợ vang lên, chìm vào là nước đen ngòm rồi tất cả im lặng. Cuối cùng chỉ còn lại tiếng sóng biển vỗ thật mạnh.

Chiếc thuyền cứu sinh và con tàu có cánh buồm trắng mang theo Hoàng tử và công chúa, với tất cả những người bạn đã chìm xuống đáy biển cùng nhau. Một người đàn ông bám vào một tấm ván trôi và được cứu sống bởi những người ngư dân đánh cá vào ngày hôm sau. Anh là người duy nhất còn sống để kể lại câu chuyện bi thương này.

Khi vua Henry nghe tin về cái chết của con trai mình, nỗi buồn em theo sự sụp đổ của ông quá lớn đến mức không thể chịu đựng nổi. Trái tim ông như bị vỡ vụn. Ông không còn tìm thấy niềm vui trong cuộc sống nữa; và người ta nói rằng từ đó về sau, không ai thấy ông cười nữa.

Lời của tác giả:

Dưới đây là bài thơ về ông mà thầy cô có thể đọc cho các em, và có thể một ngày nào đó, các em sẽ học thuộc lòng bài thơ này:

ÔNG KHÔNG CÒN CƯỜI NỮA.

Chiếc thuyền chở hoàng tử chìm sâu,

Sóng vỗ mạnh, cuốn đi một đời sau.

Vương miện sáng, vương quốc rộng lớn,

Với ông giờ chỉ còn nỗi buồn đau.

Ông sống để chịu đựng niềm đau,

Nỗi buồn đêm ngày không thể nào vơi.

Cái chết đâu sao không đến ngay,

Ông không cười, chẳng vui một lần thôi.

Trước ngai vàng, bao người đứng quanh,

Dũng cảm, kiêu hùng, vẻ vang lẫy lừng.

Nhưng ai thay thế được một người,

Người ấy đã mất dưới sóng biển xanh.

Những chàng trai đẹp, gái xinh tươi,

Qua đi trong tiếng cười, nhạc vui vơi.

Nhưng sóng đã cuốn tóc con trai,

Ông không cười, chẳng thấy ánh trời.

Tiệc tùng rượu vui, nhạc vang vọng,

Người chiến thắng được vinh quang, danh vọng.

Nhưng trong tai ông chỉ nghe sóng vỗ,

Ông không cười, chỉ nghe gió gọi.

Lòng người khép lại, quên lời thề,

Người thân thay thế, chẳng ai đợi chờ.

Những ngôi mộ của tình yêu nở,

Để lại trời mưa, sáng tỏ mọi nơi.

Mrs. Hemans