Mấy Tên Bạn Trai Cũ Lại Đánh Nhau Vì Tôi!

Chương 5: Gặp lại bạn trai cũ siêu sao rồi!!!

Đôi mắt cô gái bỗng sáng rực như bóng đèn hai nghìn watt, cô kéo tay bạn mình định chen ra giữa dòng xe —

Nhưng đúng lúc này, dòng xe đã dừng rất lâu cuối cùng cũng bắt đầu di chuyển. Chiếc xe của Lâm Lăng nhanh chóng lướt qua trước mặt cô gái, nhẹ nhàng rẽ ngoặt và biến mất khỏi tầm mắt.

Chỉ còn lại cô gái đứng chôn chân tại chỗ, giậm chân tiếc nuối vì không nắm bắt được cơ hội. Nếu đó thật sự là Lâm Lăng, có khi cô đã chụp được một bức ảnh chung và xin được chữ ký!

Cô nghĩ ngợi một chút, rồi rút điện thoại ra, đăng một bài viết lên Weibo: “Hôm nay nghi là đã thấy Lâm Lăng!!! Xoắn xuýt!! Hy vọng anh ấy đến gặp Tần An!”

Trong nhóm fan, bài đăng của cô gái lập tức làm dậy sóng: “Cái gì? Lâm Lăng không phải đã rút khỏi làng giải trí từ lâu rồi sao?!!”

“Anh ấy xuất hiện lại sao? Ở đâu vậy? Tôi đến đó ngay!!”

Cô gái đắc ý trả lời: “Ở con phố nơi Tần An tổ chức buổi họp fan, nhưng chiếc xe đã đi mất rồi, cũng không chắc có phải là anh ấy không.”

“Chắc chắn là anh ấy! Aaa! Tôi cũng phải tới đó thử xem có gặp được không!”

“…”

Ngày hôm sau.

Trời nắng rực rỡ, ánh mặt trời xuyên qua ô cửa kính, chiếu sáng tòa cao ốc nằm ở trung tâm thành phố, tạo nên từng vầng sáng lấp lánh trên sàn nhà.

Giữa dòng người vội vã của các nhân viên công sở, một thiếu niên tóc đen len qua đám đông, bước vào thang máy có quyền truy cập đặc biệt và đi thẳng lên tầng cao nhất.

Lâm Lăng không đến công ty của Kỳ Nam đúng giờ như đã hẹn, cậu đến sớm hơn một chút để tạo bất ngờ cho anh.

Nhưng khi cậu tới tầng cao nhất của tòa nhà văn phòng, cô thư ký xinh đẹp mỉm cười chào cậu: “Chào anh Lâm, Tổng giám đốc Kỳ hiện đang họp.”

Cô thư ký quen biết Lâm Lăng và biết rõ tổng giám đốc nhà mình có quan hệ đặc biệt với chàng trai này, nên không ngại kéo gần khoảng cách với cậu.

Lâm Lăng nghe vậy, mỉm cười đáp: “Vậy tôi đợi một lát nhé Anna, sao tôi thấy cô ngày càng xinh đẹp thế này?”

Cô thư ký bị cậu chọc cười đến nỗi không ngừng cười khúc khích: “Không đâu ạ! Anh có muốn ngồi chờ một lát không? Cuộc họp chắc còn mất một lúc nữa.”

Lâm Lăng suy nghĩ một chút, rồi gật đầu đồng ý.

Anna liền dẫn cậu đi qua hành lang đến phòng tiếp khách.

Khi thiếu niên tóc đen thong thả bước theo phía sau, đi ngang qua phòng họp, đúng lúc có người từ bên trong bước ra, để cánh cửa hé mở một chút.

Lâm Lăng vô tình nhìn vào khe cửa và chạm ngay ánh mắt với một đôi mắt nâu.

Rất đẹp trai, và rất quen thuộc.

—— Đôi mắt ấy từng được truyền thông trong giới giải trí ca ngợi là sự ưu ái của thượng đế, và cũng từng là đôi mắt mà cậu đã nhìn thấy mỗi ngày trong suốt một thời gian dài.

—— Đó là ảnh đế của thế giới trước, Tần An.

Lâm Lăng, người vừa chạm mắt với hắn ta: “…”

Hệ thống: […]

Lâm Lăng run rẩy hỏi hệ thống trong đầu: “Sao tôi cảm thấy… Đôi mắt này quen thuộc quá…”

Hệ thống điên cuồng tìm kiếm trong cơ sở dữ liệu của mình, giọng máy móc vì sốc mà cũng rung lên:

[Không phải quen đâu, chính là anh ta…]

Lâm Lăng: “…”

—— WTF, chuyện quái gì thế này!!!

Sau phút giây sững sờ, Lâm Lăng theo bản năng quay đầu lại, thầm hy vọng ngôi sao lớn kia thị lực kém không nhìn ra mình. Cậu lặp lại câu đó ba lần trong đầu, rồi nhân lúc khe cửa sắp khép kín, vội vàng quay người bước nhanh theo cô thư ký đang đi phía trước.

Đi được một đoạn, cậu phát hiện cửa phòng họp đã đóng chặt, không có ai đuổi theo, cũng chẳng xảy ra cảnh tượng nào kiểu như “ngược luyến tình thâm” hay “đấu trí đấu dũng với tình địch” trước mặt tổng tài đại nhân.

Cậu dần bình tĩnh lại sau cú sốc.