Trong không gian lộng lẫy giữa lòng thành phố Hải Thành, một buổi đấu giá xa hoa của giới thượng lưu Trung đang diễn ra, thu hút sự quan tâm của các doanh nhân, nhà sưu tầm và những người giàu có bậc nhất. Cả khu vực được trang trí bằng những chùm đèn pha lê lấp lánh, ánh sáng vàng ấm áp phản chiếu lên từng bức tranh sơn dầu quý giá treo trên tường. Những bộ bàn ghế bọc nhung được sắp xếp ngay ngắn, dành riêng cho các vị khách đặc biệt. Không khí mang đậm hơi thở xa hoa với những bộ vest lịch lãm, váy dạ hội kiêu sa, cùng những ly rượu vang sóng sánh trên tay các quý ông, quý bà.
Diệp Lam khoác tay Hàn Mặc cùng hắn đi chào hỏi khách khứa xung quanh, ai cũng ngưỡng mộ cô, vì được Hàn Mặc cưng chiều, phủng trên tay như một nàng công chúa. Cũng có không ít người cười nhạo cô ngu ngốc, vì rõ ràng bị lừa mà không biết. Đương nhiên, trong cái vòng tròn lẩn quẩn này, những cậu ấm cô chiêu nào còn xa lạ với nhau. Và Tô Vân và Hàn Mặc là một cặp đôi nổi tiếng, chỉ có cô, một cô gái mồ côi, không biết rõ đã nhảy vào hố lửa, mà vẫn nghĩ rằng mình may mắn.
"Diệp Lam, anh sang bên đó chào hỏi Từ Tổng, em tìm chỗ ngồi trước đã". Hàn Mặc nói xong, thì rời đi.
Diệp Lam cũng không quan tâm, cô chỉ cầm ly rượu vang mà phục vụ đưa, sau đó định tìm một góc mà ngồi xuống. Đúng lúc, mấy cô tiểu thư của các gia tộc khác liền đi về phía cô.
"Ôi chao, xem là ai đây, là lọ lem của Hàn Tổng à. Đúng là tầng lớp nào thì chính là tầng lớp đó, dù có khoác lên mình long bào cũng không thay đổi được khí chất. Vịt thì vẫn mãi là vịt, làm sao có thể là thiên nga được chứ".
Lưu Thiên Thiên, bạn thân của Tô Vân, cô ta lúc này cũng đâm chọc cô. Nhiều lần, cô đều kể cho Hàn Mặc nghe, nhưng hắn bảo mặc kệ, lời nói cũng chẳng có ý nghĩa gì. Miễn cô biết hắn yêu cô là được. Nhưng xem ra không phải là hắn cảm thấy lời nói không gây sát thương, mà là bởi vì, cô đối với hắn chưa đủ quan trọng để hắn vì cô mà ra mặt. Cũng có thể vì cô gái này là bạn của Tô Vân, hắn làm sao có thể bênh vực cô, để Tô Vân chán ghét hắn chứ. Ngay cả chuyện bỏ qua tự trọng, quỳ gối cầu xin người ta đừng gả, hắn cũng làm được đấy thôi. Diệp Lam nhìn về phía Hàn Mặc, cô thấy hắn nhìn về phía cô, lúc bốn mắt chạm nhau, cô thật hi vọng hắn sẽ bước về phía cô, cô sẽ tin rằng có lẽ hắn còn có gì đó khó nói, nên mới đối xử như vậy với cô, ít nhất hắn vẫn có chút tình cảm với cô. Đôi khi Diệp Lam thấy mình thật mềm yếu.