Lúc Diệp Lam về đến nhà, đã thấy Hàn Mặc đang ngồi ở sô pha, áo vest được cởi đặt kế bên, áo sơmi đã cởi hai nút, nhìn vừa lạnh lùng vừa cấm dục, thật sự hắn rất đẹp trai, đường nét lại càng quyến rũ, trong số những người cô gặp, có lẽ hắn cũng là người có gia thế và tướng mạo xuất sắc không thứ nhất cũng thứ hai. À so với Dương Thần thì hắn hơi kém một chút, nhưng nhà họ Dương vốn là gia tộc trăm năm, lâu đời nhất, đương nhiên khó lòng mà so sánh.
"Em về rồi". Hàn Mặc hơi nhíu mày, bình thường chẳng phải khi thấy hắn, cô sẽ chạy đến làm nũng hay sao. Hôm nay, cô ấy cứ là lạ. "Lại đây". Hàn Mặc vẫy tay với Diệp Lam. Cô cũng ngoan ngoãn đi tới, ngồi cạnh hắn.
"Một lát nữa sẽ có nhà thiết kế và thợ trang điểm đến, em đi tắm nước nóng trước, anh sẽ đợi em dưới lầu lúc tám giờ tối, sau đó chúng ta đến buổi đấu giá. Ở đây là những vật phẩm sẽ bán đấu giá tối nay, em có thể xem trước". Hàn Mặc dựa lưng trên ghế sô pha, kéo cô ôm vào lòng, thuận tay đưa mấy tấm ảnh về những thứ chuẩn bị đấu giá tối nay cho cô xem.
Diệp Lam lướt một vòng, toàn bộ đều là bảo thạch, kim cương, tranh chữ...cô không có hứng thú với tranh, nhưng trang sức quý giá thì có, nếu muốn cho thì cô nhận, sau này đem bán, biết đâu sẽ thu được thêm không ít. Ai biết thiên tai mà cô thấy kia kéo dài trong bao lâu, mua được càng nhiều càng tốt, cô còn phải mua thêm một căn nhà ở nơi khác nữa, dù sao cô vẫn không muốn gặp lại hay sống chung cùng Hàn Mặc và người trong lòng của hắn.
"Nếu em nói em thích hết tất cả, ngoại trừ tranh chữ này, anh đều sẽ mua sao". Diệp Lam chỉ muốn xem thử thái độ hắn thế nào, chẳng phải hắn luôn khiến mọi người hiểu lầm, người hắn yêu nhất là cô hay sao, vậy thì cứ để hắn thể hiện. Cô cũng chẳng mất mát gì.
"Tất nhiên, chỉ cần em thích là được". Hàn Mặc xoa tóc Diệp Lam, sau đó hắn bảo có việc đi trước. Đúng giờ sẽ đến đón cô. Diệp Lam cũng không quan tâm, cô đi tắm trước, chờ người đến thì trang điểm và thay váy dạ hội.
Đúng giờ, Diệp Lam ngồi trên xe cùng Hàn Mặc đến buổi đấu giá. "Em đẹp lắm". Hàn Mặc từ lúc thấy cô thì đã thất thần. Diệp Lam cũng không nói gì, dù có đẹp thì sao chứ, vẫn bị lừa dối đấy thôi. Cô cũng không muốn mình lại tiếp tục trầm luân trong cái bẫy ngọt ngào mà Hàn Mặc đã sớm dành cho cô.