Sau Khi Nhận Lầm Phản Diện Thành Nam Chính

Chương 4

Người ta xuyên thư đều gặp hệ thống “bàn tay vàng," còn y thì dính phải cái hệ thống rách nát, vừa xuyên qua đã phải tự thân vận động trong một thế giới xa lạ.

"Ta để lại năm lá bùa bảo mệnh và một viên đan dược cho ngài. Bùa có thể chống lại một đòn trí mạng từ cao thủ Đại Thừa kỳ, còn viên đan dược này, chỉ cần uống vào sẽ giúp ngài khỏe mạnh trong ba tháng."

Một chiếc hộp gỗ bất ngờ xuất hiện bên cạnh y.

Mạnh Ký Hoan liếc hộp gỗ, nhếch mép cười nhạt: Quả nhiên tư bản vạn ác, ngay cả một ma ốm như ta cũng không buông tha!

Viên đan dược này chẳng khác nào thuốc tiên. Chỉ với nó, ngay cả cụ già 80 tuổi cũng có thể ra chiến trường gϊếŧ địch.

Đúng là không còn thiên lý!

Hệ thống tiếp tục giải thích: "Ta sẽ cố gắng hoàn thành nâng cấp trong vòng ba tháng. Trong thời gian đó, ngài cần dẫn nam chính xuống núi, đến những địa điểm được đánh dấu trên bản đồ."

"Còn chuyện gϊếŧ vai ác, nếu ngài cảm thấy đủ sức thì cứ thử. Nhưng ta lo rằng ngài chưa kịp ra tay đã bị hắn phản sát rồi."

Mạnh Ký Hoan cười nhạt, ánh mắt tràn đầy châm chọc: "Không muốn sống nữa thì tất cả cùng chết đi! Tốt nhất là chẳng ai sống sót."

Hệ thống vội vàng phản bác, giọng lộ vẻ hốt hoảng: "Đừng như vậy! Nếu hoàn thành nhiệm vụ, ngài có thể chọn quay về thế giới hiện thực hoặc ở lại thế giới này. Ngoài ra, ngài còn nhận được một khoản thù lao hậu hĩnh."

Thấy Mạnh Ký Hoan vẫn không phản ứng, hệ thống lại bổ sung: "Chờ ta quay lại, ta sẽ chữa khỏi bệnh cho ngài. Chỉ cần đợi ba tháng thôi!"

"Ngài đã chết ở thế giới hiện thực rồi. Nếu không thử làm nhiệm vụ này chẳng phải quá uổng phí sao? Tin ta đi, nó không khó chút nào!"

Hệ thống nhìn giao diện hiển thị độ khó năm sao, đành phải dằn lòng lừa ký chủ. Trước cứ ổn định y đã, còn mức độ khó khăn, tính sau.

Sau một hồi im lặng, Mạnh Ký Hoan thở dài, nhắm mắt như thể chấp nhận số phận: "Được rồi, đưa nguyên tác cho ta."

“... Có thể... Nhưng... Năng lượng không đủ... Tạm thời... Không thu thập được." Giọng hệ thống đứt quãng.

"Không có nguyên tác, ta làm sao nắm được chi tiết của bọn họ?" Y cảm thấy lửa giận bốc lên trong lòng.

Không gian lập tức chìm vào im lặng. Ngoại trừ tiếng điện rè yếu ớt, không còn âm thanh nào khác.

Y nhíu mày, hỏi lại: "Không có nguyên tác, vậy ít nhất cũng phải nói cho ta biết nam chính và vai ác là ai chứ?"

Không có câu trả lời.

"996?" Y thử gọi tiếp.

"Nam….. chính... ở gần ngài... Tên là..." Hệ thống đang định nói gì đó thì đột nhiên lặng thinh.

"Ở gần? Tên gì? Vai ác thì sao?"

Đáp lại y là một khoảng không tĩnh lặng.

“…”