"Ký chủ, ngài vẫn ổn chứ?" Hệ thống cẩn thận dò hỏi.
Mạnh Ký Hoan gật đầu một cách khó khăn, sau đó thở dài: "Tại sao ta lại xuyên vào đây? Ta ở thế giới hiện thực đã xảy ra chuyện gì?"
"Ngài thức đêm viết luận văn và... đột tử.”
Lý do này, y nhất thời không thể phản bác được.
Đúng là trước đó, giảng viên hướng dẫn của y trùng hợp là một ông thầy cổ quái, yêu cầu cả lớp phải hoàn thành luận văn trong vòng một tháng. Ban ngày phải học, ban đêm cày luận văn, đã hai tuần liên tục y không được nghỉ ngơi tử tế.
Cho nên, chết đột tử... hình như cũng không quá khó hiểu.
Nén lại suy nghĩ, Mạnh Ký Hoan tiếp tục hỏi: "Nguyên chủ như vậy thì ta xuyên qua cũng có ích lợi gì đâu?”
Nguyên chủ chính là một kẻ ốm yếu, vai không thể khiêng, tay không thể vác, đi mười bước thì thở dốc năm bước.
Y thật sự không nghĩ ra y xuyên tới đây làm gì? Làm nền cho người ta sao?
Hệ thống phát ra tiếng điện lưu rè rè, tiếp đó là giọng nói đều đều: "Theo nguyên tác, Mạnh Ký Hoan vốn chỉ có thể sống thêm ba tháng. Nhưng sau một tháng đã bị nhân vật phản diện lớn nhất trong truyện xử lý."
“…”
Quá tàn nhẫn, ngay cả kẻ ốm yếu cũng không tha!
"Trong truyện, nhân vật phản diện lớn nhất là một ma chủng trời sinh, trưởng thành nhanh chóng vượt xa nam chính.
Sau cùng, hắn trực tiếp gϊếŧ chết nam chính, đoạt lấy ma kiếm và viết lại kết cục của thế giới, điều này đã dẫn đến thời không sụp đổ.”
"Ký chủ, nhiệm vụ của ngài là trước khi nam chính trưởng thành, phải giúp hắn chiếm lấy những cơ duyên đáng lẽ thuộc về hắn. Chỉ có vậy, hắn mới đủ mạnh để đối đầu với nhân vật phản diện trong tương lai."
Ngay khi hệ thống nói xong, một tấm bản đồ liền xuất hiện trong tay Mạnh Ký Hoan.
"Đây là bản đồ cơ duyên của nam chính. Chỉ cần ngài dẫn hắn đến những nơi này là có thể thu thập toàn bộ cơ duyên thuộc về hắn."
Mạnh Ký Hoan nhìn chằm chằm tấm bản đồ trong tay, không nói nên lời. Y nhíu mày, lạnh lùng hỏi: "Ta hiện tại ngay cả xuống giường còn không nổi, ngươi cảm thấy ta có khả năng dẫn nam chính đi tìm cơ duyên sao?"
Y hít sâu một hơi, giọng điệu càng thêm lạnh nhạt.
"Còn nữa, tại sao ta không thể trực tiếp gϊếŧ vai ác trước? Tại sao phải đợi hắn trưởng thành đến hậu kỳ mới xử lý được?"
“- - Z Z.”
Tiếng điện rè chói tai vang lên, khiến Mạnh Ký Hoan nhịn không được nhíu mày.
"Hệ thống của ngươi bị trục trặc à? Sao cứ phát ra tiếng điện rè mãi thế?" Y cười khẩy, giọng đầy mỉa mai.
“... Đúng là có chút vấn đề... Ta cần quay về tổng bộ để nâng cấp toàn diện." Hệ thống trả lời, nhưng tiếng rè rè lại càng nghiêm trọng hơn.
Mạnh Ký Hoan cười lạnh: "Ngươi biết không? Ngươi thật sự chẳng đáng tin chút nào."