Có phải anh ấy muốn hỏi bảo bối không được khỏe.
Hay là cậu không khỏe?
Nhưng cậu không dám hỏi, cũng không có can đảm.
Trịnh Đình Dương biết mình nồng nặc mùi rượu nên bật TV, xoay người vào phòng vệ sinh rửa mặt rồi vào bếp hâm nóng đồ ăn khuya.
Úc Ngôn nhìn chằm chằm vào mũi chân được mặc tất, có chút sững sờ.
TV đang chiếu cảnh chuyển giao mới của chủ tịch điều hành tập đoàn Trường Hành đến Hải Thành. Trịnh Đình Dương đang trả lời các câu hỏi của phóng viên về kế hoạch phát triển Hải Thành cùng với chính quyền.
Trước khi kết hôn, Trịnh Đình Dương đáng lẽ phải là phó chủ tịch.
Chồng được thăng chức chỉ trong thời gian ngắn thật giỏi giang, Úc Ngôn nghĩ.
"Phiền anh..."
"Hửm?" Người đàn ông trong bếp vừa mới mặc tạp dề. Anh có vóc dáng đẹp, vì có lúc anh làm nhân viên bốc xếp hàng hóa ở cảng khi còn học cấp ba. Và vẫn duy trì thói quen tập thể dục trong nhiều năm. Anh có bờ vai rộng và vòng eo hẹp. Tay áo xắn lên để lộ đường nét cơ bắp hiện rõ, khi anh nghe thấy tiếng cậu gọi thì lập tức dừng thái rau: "Sao vậy?"
"Em muốn đi vệ sinh." Úc Ngôn thì thầm.
Trịnh Đình Dương nheo mắt lại, có chút nghi ngờ nhìn cậu: "Sợ sao?"
Úc Ngôn hít một hơi thật sâu, nghẹn ngào vì lời nói của anh: "Chân em tê rồi."
Sao cậu có thể sợ đi vệ sinh khi mình đã lớn thế này?
Chỉ là trong thời gian mang thai có nhiều thứ khiến cơ thể cậu thay đổi, ví dụ như em bé dần dần lớn hơn và bắt đầu đè lên bàng quang, nếu cậu muốn có một giấc mơ đẹp vào đêm khuya thì không thể uống sữa vào ban đêm nữa. .
Hiện giờ tình trạng tê ở tay và chân cũng là tác dụng phụ của việc mang thai khiến cậu cảm thấy khó chịu.
Trịnh Đình Dương buông đồ đang cầm xuống, đỡ cậu đứng dậy: "Tối nay anh có tạt qua mua một ly nước vải, với lại đợi lát anh làm cho em một bát canh trứng ăn rồi ngủ tiếp nhé."
"Ừm, cũng được." Úc Ngôn vâng lời.
Cậu không thể che giấu được sự thật là mình ăn không ngon miệng trong suốt thời gian mang thai.
Sau khi đi nhà vệ sinh xong, cậu từ từ thay đồ ngủ. Bộ đồ ngủ liền mảnh bằng da cừu vừa vặn vào hôm nay nhưng có thể sẽ nhỏ hơn một chút vào ngày mai.
Suy cho cùng, bụng đang lớn rất nhanh.
Úc Ngôn là một omega rất dịu dàng, lúc cậu từ phòng tắm đi ra, Trịnh Đình Dương đã hấp canh trứng rồi mang vào phòng ngủ cho cậu làm đồ ăn đêm.
"Thế nào?" Trịnh Đình Dương thấy cậu chần chừ muốn nói lại thôi nên hỏi.