Cưới Một Bé Hạt Dẻ

Chương 4

Khuôn mặt của Úc Ngôn đỏ bừng, đôi mắt đen láy nhìn anh có vài phần né tránh, cậu đứng trước mặt Trịnh Đình Dương có chút không biết làm sao.

"Có cần anh hỗ trợ tiếp tục không?" Anh cười khẽ.

"Không phải" Úc Ngôn hoang mang rối loạn vội vàng giải thích.

"Thế đó là gì vậy?"

Úc Ngôn dang tay ôm lấy anh nhưng bụng bầu hơi to nên khi ôm có một khoảng hở, khoảnh khắc cánh tay thon dài của cậu vươn ra chạm vào Trịnh Đình Dương, dường như có tia lửa loé lên, thân thể anh hơi cứng đờ sau đó nghe Úc Ngôn nói: "Vừa rồi em không nói..."

"Mừng anh về nhà..."

Cậu thấp hơn anh nửa cái đầu, mái tóc mềm mại cọ vào cằm anh, cái bụng bầu hơi ưỡn ra ép vào người anh và giọng nói trong veo lan tỏa trong không khí hơi giống như nước ngọt có ga. Anh cúi người để điều chỉnh vị trí ôm và cái bụng nhỏ cũng cọ xát vào người.

Trịnh Đình Dương nghiến chặt hàm răng trong giây lát, anh lùi lại một bước nhỏ để tránh: "Không cần khách sáo như vậy."

"Ồ."

Úc Ngôn có chút thất vọng, ánh mắt lóe lên, cậu đỡ cái eo chậm rãi đi về phía phòng ngủ: "Em còn tưởng rằng anh sẽ thích."

Trịnh Đình Dương không trả lời vấn đề này mà lấy một cốc bia từ tủ lạnh ra, uống hết rồi ném vào thùng rác leng keng: "Có tin tức về vụ án tử của cha em. Ông ấy vượt biên rồi thì không thể bị bắt được, chỉ cần không trở về nước thì ông ấy sẽ không phải vào tù."

Úc Ngôn gật đầu: "Đã làm phiền anh rồi."

Nhận ra chồng không có ý định ôm lại mình, cậu có hơi cô đơn quay người lại, đỡ eo rồi chậm rãi bước về phòng ngủ, môi hơi mím lại lộ ra má lúm đồng tiền chua sót đắng ngắt.

Cuộc hôn nhân của họ mang một khởi đầu rất đơn giản.

Úc Ngôn là công cụ hôn nhân được Úc gia bồi dưỡng vun đắp nhiều năm, cũng là bùa hộ mệnh cuối cùng của ông Úc. Việc kinh doanh của Úc gia dính líu đến một vụ án lớn và đã bị niêm phong đóng cửa. Trịnh Đình Dương ngồi ở vị trí cao nên ông ta đã dùng cậu đổi lấy vé máy bay trốn ra nước ngoài cao chạy xa bay, bỏ lại đứa con trai.

Úc Ngôn vốn được đưa cho người khác nhưng được nửa đường thì bị Trịnh Đình Dương chặn lại, mà kỳ phát tình cũng bộc phát khi gặp phải anh.

Trịnh Đình Dương không phải là Alpha cho nên không thể đánh dấu cậu, đêm đó cậu vẫn còn mơ hồ. Sau đó, Trịnh Đình Dương cho cậu hai lựa chọn: đi theo anh hoặc tự mình đi.