Thẩm Khác khẽ nhếch môi, nụ cười nhàn nhạt:
“Thật sao? Vậy thì quên hết đi.”
Anh buông tay.
Kim Thiên nhìn bóng dáng đang rơi xuống dưới nền trời xanh mà không dám chắc Thẩm Khác đã ném người kia xuống đâu.
Anh ta suýt chút nữa hét lên, nhưng vội vàng quay sang Thẩm Khác để bảo đảm:
“Anh Thẩm, tôi chẳng thấy gì cả! Cũng không biết gì hết!”
Người đàn ông trung niên kia cũng sợ đến mềm nhũn hai chân, không còn ý định dây dưa với Thẩm Khác nữa.
Ông ta đã nhìn lầm rồi.
Thiếu niên trước mặt không phải một kẻ yếu đuối đáng thương mà là một ác ma thực sự.
Thẩm Khác không biểu lộ cảm xúc gì, bước khỏi mép trạm xe buýt.
Chỉ trong tích tắc, giá trị sám hối âm của anh tăng từ -1000 lên -1100.
Mọi thứ vừa xảy ra đều được hệ thống phát lại một cách chân thực cho Úc Nhạc Âm.
Hệ thống run rẩy nói:
“Tôi sợ quá. Nhân vật phản diện trong thế giới tiểu thuyết này sao lại trở nên đáng sợ đến thế?”
“Thật quá khủng khϊếp. Nếu cứ như vậy vài năm nữa khi bước vào cốt truyện chính, không chừng vai chính cũng bị Thẩm Khác bóp chết!”
Úc Nhạc Âm không cảm thấy bất ngờ.
Hắn từng tận mắt chứng kiến Thẩm Khác vài năm sau – còn tàn nhẫn và độc ác hơn bây giờ rất nhiều.
Nhưng dù là Thẩm Khác của vài năm sau hay Thẩm Khác ở hiện tại, anh đều mang một vẻ tàn nhẫn đáng sợ.
Hệ thống hỏi:
“Ký chủ định khi nào tiếp cận mục tiêu nhiệm vụ vậy?”
Úc Nhạc Âm vốn là người Y thị.
Hắn từng nghe đến cái tên khu D13, nhưng không ngờ rằng Thẩm Khác, đối tượng liên hôn của mình lại từng sống ở nơi này.
Nếu khi ấy hắn biết, hắn thà chết còn hơn bị gia đình đưa đến làm chim hoàng yến cho Thẩm Khác.
Khi đó hắn ngây thơ nghĩ rằng mình đã thoát khỏi một địa ngục, nhưng lại không biết rằng mình đang rơi vào một địa ngục khác.
“Chờ thêm chút nữa.”
Úc Nhạc Âm nói.
Ở khu D13, đồ ăn đã là xa xỉ chứ đừng nói đến nơi ở.
Hắn quyết định đợi Thẩm Khác tìm được chỗ ở ổn định rồi mới xuất hiện, để tránh phải chịu khổ.
“Đúng là ký chủ suy nghĩ chu đáo!”
Hệ thống chú ý đến Úc Nhạc Âm đang điều khiển người giấy nhỏ.
Người giấy nhỏ nắm tay thành quyền, đập tan một hòn đá nhỏ trên mặt đất.
Phải thừa nhận rằng, quyền năng từ gói phúc lợi “mạnh mẽ tạo kỳ tích” quả thật rất hữu dụng.
Hệ thống hỏi:
“Ký chủ đang làm gì vậy?”
Người giấy nhỏ siết chặt tay, mỗi cú đấm đều nghiền nát một viên đá:
“Chuẩn bị quà ra mắt cho chồng cũ. Một cú đấm thẳng vào mũi.”