Ngươi Chém Ta Luôn Cho Rồi!

Chương 9: Nguy cơ rình rập

Sau khi nam tu này xuất hiện, Tiểu Tinh liền im lặng, Tạ Bạch Lộ coi như nó không tồn tại, vẻ mặt cảm kích nói: "Đa tạ công tử ra tay tương trợ. Ta và đại ca lạc nhau, may mà có công tử ở đây, nếu không hậu quả thật không dám tưởng tượng. Không biết công tử xưng hô như thế nào?"

Nam tu trẻ tuổi mỉm cười ấm áp, nói: "Cô nương khách sáo rồi, ta tên là Tiền Lãng, là một tán tu, không biết cô nương xưng hô thế nào?"

Tạ Bạch Lộ nói: "Ta tên Tạ Bạch Lộ, cũng là tán tu. Tiền công tử, ân cứu mạng này ta nhất định ghi nhớ, chỉ là ta và đại ca đã thất lạc nhau, lúc này hắn chắc đang vội vàng tìm ta, ta phải đi tìm hắn trước, sau này sẽ đến phủ đệ của công tử để tạ ơn, xin công tử cho biết phủ đệ ở đâu."

Mặc dù người ta cứu nàng, rất có thể là người tốt, nhưng nàng đang ở một thế giới xa lạ, lại quá yếu đuối nên không thể tin tưởng quá nhiều. Còn về cái tên, dù sao ở thế giới này cũng không ai biết nàng, nói tên thật cũng tránh được việc có người gọi nàng mà nàng không phản ứng kịp.

Tiền Lãng mỉm cười nói: "Chỉ là việc nhỏ thôi, Tạ cô nương không cần để ý. Ta thấy Tạ cô nương hình như bị thương, không bằng ta giúp ngươi tìm đại ca của ngươi luôn nhé."

Tạ Bạch Lộ từ chối: "Như vậy thật ngại quá, ta không muốn làm chậm trễ việc của Tiền công tử."

Tiền Lãng cười nói: "Ta cũng không có việc gì, Tạ cô nương không cần khách sáo."

Tạ Bạch Lộ chú ý thấy người này vừa nói vừa đi về phía nàng, trong lòng nàng bỗng dưng bất an, nhưng trên mặt vẫn bình tĩnh nói: "Nếu Tiền công tử đã kiên trì, vậy thì làm phiền. Ta và đại ca mới thất lạc nhau không lâu, hắn chắc là ở gần đây..."

Lời Tạ Bạch Lộ còn chưa dứt, Tiền Lãng đột nhiên lao tới, linh áp ập đến trước mặt, đan điền bị thương truyền đến cơn đau nhói, nàng chỉ cảm thấy thân thể nặng trịch, cả người bị đè lên thân cây thô ráp không thể động đậy.

Tiền Lãng vừa rồi còn ôn hòa thân thiết giờ đây một tay bóp cổ Tạ Bạch Lộ, trên mặt lộ ra nụ cười nham hiểm: "Tạ cô nương, ngươi được đại ca ngươi bảo vệ kỹ quá nhỉ? Kiếp sau nhớ kỹ, lúc ta gϊếŧ con yêu thú kia, ngươi nên lập tức bỏ chạy."

Hắn nói xong liền đưa tay sờ soạng bên hông Tạ Bạch Lộ lấy xuống túi trữ vật của nàng, chỉ nhìn qua một chút liền chép miệng: "Chỉ có chút đồ này sao?"

Tạ Bạch Lộ cảm nhận được sát ý của đối phương, nhất thời không nói nên lời. Nghe Tiền Lãng nói, nàng liền hiểu ra, không có thực lực làm nền tảng, dù có mưu trí cũng vô dụng, người ta chỉ đơn giản dò hỏi vài câu đã biết ngọn nguồn của nàng. Không có tu vi cao cường cho nên chỉ có thể quanh co lòng vòng, nàng nói càng nhiều, càng lộ ra sự bất lực của mình.

Sau đó nàng nhìn thấy ánh mắt Tiền Lãng dừng lại trên Ngũ Tinh Đỉnh treo bên hông nàng.

Ngũ Tinh Đỉnh được bọc vải nên không nhìn ra hình dáng, nhưng nó là Thần Khí, theo lời Tiểu Tinh thì hình như ai cũng biết... Nếu Tiền Lãng nhìn thấy chắc chắn sẽ gϊếŧ chủ nhân là nàng để chiếm đoạt nó.

Dưới sát ý đáng sợ của đối phương, bản năng cầu sinh trong lòng nàng gào thét, cảm giác nghẹt thở khiến đầu óc Tạ Bạch Lộ choáng váng, nàng nghĩ mình tuyệt đối không thể chết ở đây, ngay cả tên điên Lăng Tùng nàng còn trốn thoát được, không lý nào lại chết dưới tay một tên tu sĩ tầm thường như vậy...

Ánh mắt Tạ Bạch Lộ đột nhiên nhìn về phía sau Tiền Lãng, vẻ mặt mừng rỡ: "Đại ca..."

Thực tế, vì nghẹt thở nên tầm nhìn của nàng đã trở nên mơ hồ, nàng không nhìn rõ gì cả, cũng không nhận ra ở đó thật sự có một người đang đứng.

Tiền Lãng đương nhiên chú ý đến khí tức đáng sợ của người nọ, hắn bỗng nhiên quay đầu lại, trong lòng kinh hãi, hắn thấy nữ tu này ăn mặc bình thường, trên người cũng không có pháp bảo gì đảm bảo đối phương không có bối cảnh, không có thực lực nên mới quyết định ra tay, nhưng sao đại ca của nàng lại có thực lực đáng sợ như vậy?

Ngay lúc Tiền Lãng mất tập trung, Tạ Bạch Lộ nhấc chân rút con dao găm giấu ở bắp chân ra, dùng sức đâm vào cổ đối phương đang không hề phòng bị.

Tu sĩ nói cho cùng cũng chỉ lợi hại hơn người thường một chút mà thôi, Tiền Lãng mới Trúc Cơ, thân thể chưa trải qua tôi luyện của lôi kiếp nên vẫn còn yếu kém, cổ là nơi trí mạng, bị tấn công như vậy chắc chắn không thể thoát.

Hắn kêu thảm một tiếng, cùng lúc đó, dáng vẻ của người đang đến cũng hiện rõ trong mắt hắn.

Đó là một nam nhân mặc y phục đỏ rực, anh tuấn đến yêu dị.

Tiền Lãng đột nhiên trợn to hai mắt, lại là tên điên Lăng Tùng! Trước đây hắn đã từng gặp đối phương một lần từ xa, tuyệt đối không thể nhận nhầm!