Tô Vân cầm lấy gói hạt dưa mà Quỷ tân nương đưa tới: “Sau đó thì sao?”
Ô Du nhìn đám người đột nhiên bắt đầu cắn hạt dưa, muốn nổi giận, nhưng nghĩ đến Ô Cẩn, lại nhịn xuống: “Sau đó cô ấy về nhà tìm ông nội tôi giúp đỡ, ông nội tôi nghe cô ấy đánh người thì bảo cô ấy đi xin lỗi người ta.”
“Oa, vậy ông nội anh thật không ra gì.” Diễm quỷ nhổ vỏ hạt dưa.
“… Cô trực tiếp trước mặt tôi mắng ông nội tôi không ra gì, vậy tôi là cái gì? Cấm mắng!” Ô Du do dự một chút mới xù lông tức giận như cá nóc, chắc là nghe chuyện này hắn cũng cảm thấy ông nội mình không ra gì, nhưng dù gì đó cũng là ông nội mình, mắng ông cũng là mắng hắn.
Tô Vân nói thẳng: “A Diễm, đừng ngắt lời, để anh ta nói tiếp, cũng thú vị đấy, rôm rốp rôm rốp…”
Ô Du không nhịn được cũng giật lấy gói hạt dưa từ Diễm quỷ, vừa ăn vừa nói: “Cô ấy vốn được nuông chiều từ bé, đương nhiên không chịu, trong nhà lại ầm ĩ lên, ông nội tôi liền sai một đám vệ sĩ đè cô ấy đi xin lỗi người ta, giữa đường cô ấy đã nhảy xe bỏ trốn, chuyện này thật sự mất mặt, cũng vì để chối bỏ trách nhiệm, ông nội tôi liền nói với bên ngoài là cô ấy bỏ theo trai, không còn liên quan gì đến nhà chúng tôi nữa.”
Toàn bộ câu chuyện nghe đều khiến người ta cảm giác như tức giận không biết hướng về đâu, nói gì đến ông cụ nhà họ Ô, người đã nửa thân xuống mồ, thực sự chẳng có gì đáng nói, tự mình gây nhân quả thì tương lai tự mình gánh chịu.
Tô Vân nhấp một ngụm trà: “Vậy việc anh hiện giờ nhận ủy thác của anh trai đến tìm tôi, là vì cô của anh qua đời, cần xử lý một đám tang bí mật sao?”
Ở toàn bộ Tân Thành có hai nhà tang lễ, một là lựa chọn của đại đa số, chuyên làm dịch vụ tang lễ trọn gói, tên là Nhà tang lễ Tân Thành, một cái khác là Nhà tang lễ Tây Thành do Tô Vân quản lý, nơi này xử lý khá nhiều tang lễ theo kiểu truyền thống Trung Hoa, nhưng về sau do các thủ tục quá rườm rà, nhiều quy tắc, người lớn tuổi thì đã khuất, người trẻ bây giờ cũng không muốn đến.
Chuyện nhà họ Ô năm đó cũng là một vụ bê bối trong giới, ông cụ nhà họ Ô muốn gả con gái cho gia tộc khác để kết thông gia, kết quả con gái ông đánh người ta, sau đó còn bỏ trốn theo trai, nếu bây giờ để người ta biết con gái ông mất trước cả ông, thì chắc ông cụ khó mà giữ được thể diện tuổi già.
Quan trọng nhất là, ông cụ có thể cũng sẽ vì chuyện này mà suy sụp.
Cho nên, nếu muốn chuyện này không đến tai ông cụ, thì đặt ở Nhà tang lễ Tây Thành vắng khách của Tô Vân xử lý là tốt nhất.
Ô Du có chút xấu hổ: “Đúng vậy, cô tôi ấy mà… Thực ra ra đi trong tình cảnh rất khó coi, nếu không phải bất đắc dĩ, cũng sẽ không liên hệ anh tôi, nhưng mà, ông nội tôi hai năm trước đã vào viện dưỡng lão rồi, cũng không biết… Cho nên ý anh tôi là, chỗ của cô ít khách, bình thường sẽ không có ai đến, cô tôi cứ như vậy… lặng lẽ ra đi, cũng rất tốt.”
“Chắc chắn là không nói sao? Người mất rồi, thực ra nên buông bỏ mọi thứ, chắc chắn không để người già gặp mặt lần cuối?” Tô Vân lặp lại câu hỏi, đây là quy trình, để người nhà hiểu rõ, việc tiễn biệt người đã khuất chỉ có một lần, bỏ lỡ là không còn cơ hội.
“Tôi, tôi cũng không quyết định được, là ý của anh tôi.” Ô Du do dự một chút, rồi bất đắc dĩ nói.
Nhìn dáng vẻ Ô Du, Tô Vân nghĩ ngợi rồi nói: “Vậy tôi bàn với anh thế này, thực ra là không tính xuề xòa được, vậy đi, khi nào anh trai anh rảnh, bảo anh ấy đến nói chuyện với tôi, đây dù sao cũng là chuyện lớn, bình thường, không phải người thân trực hệ đến ký tên thì không thể đưa thi hài đi hỏa táng được, cha anh, ông nội anh hoặc anh trai anh, tùy một người, chỉ cần có người đến ký tên thì tôi sẽ nhận.”