Sau Khi Thiên Kim Thừa Kế Nhà Tang Lễ

Chương 28

Lâm Lang ra ngoài hỏi Ô Du có phải muốn đặt hàng không, Ô Du nhất quyết không nói, cứ phải gặp Tô Vân mới được, hai người liền giằng co không xong, Ô Du không đủ kiên nhẫn chờ đợi, trực tiếp gọi điện thoại cho Tô Vân, nói Lâm Lang ngăn cản không hắn vào cửa.

Tô Vân bắt máy nghe hắn lải nhải xong, nói thẳng: “Anh có gì thì nói nhanh, không có gì thì cút, tôi không rảnh chơi trò trẻ con với anh.”

Nói xong, Tô Vân liền chuẩn bị tắt máy.

Ô Du ở bên kia lo lắng Tô Vân thật sự cúp máy, vội vàng nói: “Đừng đừng đừng, đừng cúp, tôi thật sự có việc, tìm cô, gặp mặt nói chuyện, được không?”

Sau đó Tô Vân trực tiếp cúp máy cái rụp, thể hiện rõ thái độ của mình.

Một lát sau, điện thoại lại vang lên, Quỷ tân nương nhìn dò xét, nói với Tô Vân: “Quản lý, vẫn là anh ta.”

“Cô nghe máy đi, nếu không phải đặt hàng thì bảo anh ta cút.” Tô Vân trở mình đáp.

“Vâng.” Quỷ tân nương nhận điện thoại, còn chưa kịp mở miệng, liền nghe Ô Du nói hắn muốn đặt hàng.

Vì đối phương đã chuẩn bị đặt hàng, nên Tô Vân đương nhiên đồng ý cho hắn vào, còn bảo Diễm quỷ rót cho hắn cốc nước nguội.

Sau khi nhận được tin, Lâm Lang cuối cùng cũng dẫn Ô Du ra hậu viện nhà tang lễ, sau khi vào trong Ô Du mới phát hiện nhà tang lễ này rất lớn, con đường phía trước ngoằn ngoèo khúc khuỷu, sau khi vào sân hắn liền không thể nhớ đường nữa, giống như ký ức bị xóa bỏ.

Đi đến chỗ mát trong sân, Ô Du thấy Tô Vân đang nằm uể oải trên ghế, bên cạnh mấy nhân viên mặc đồng phục nhà tang lễ, đang cố gắng gấp tiền giấy, đã gấp được hai khung rồi.

Tô Vân miễn cưỡng ngồi dậy, bảo Ô Du ngồi trên chiếc bàn nhỏ: “Anh muốn đặt đơn gì? Bên tôi chuyện hỉ sự hay hiếu sự đều nhận.”

Vừa lúc đó Quỷ tân nương rót nước nguội cho Ô Du, Ô Du ngớ người ra: “Các người không phải nhà tang lễ sao? Chuyện hỉ sự cũng nhận? Ai lại đặt hàng chỗ các người chứ?”

“À, đây là ý chỉ minh hôn, anh có muốn thử không?” Tô Vân bình tĩnh hỏi.

“Không được không được…” Ô Du sợ hãi vội vàng xua tay.

Tô Vân nhìn bộ dạng này của hắn, cảm thấy hắn không đến để bàn chuyện mà là đến gây sự: “Rốt cuộc anh có chuyện gì? Có chuyện thì nói thẳng, không thì tôi mách anh anh đấy.”

Ô Du nghe vậy liền nổi đóa: “Tô Vân! Cô có thể có chút gì mới mẻ không? Từ nhỏ đến lớn ngoài việc mách anh trai tôi ra cô còn biết làm gì?”

Nhưng Tô Vân không để ý đến hắn: “Chiêu không cần mới, có tác dụng là được, anh nói hay không?”

Người khác nói mách Ô Cẩn có lẽ chỉ là uy hϊếp một chút, Tô Vân mà thật sự đi mách thì Ô Du chỉ còn biết ấm ức ngồi im, hậm hực nói: “Là anh trai tôi bảo tôi đến, anh ấy nghe nói chuyện ở Thanh Vân sơn trang, muốn mời cô giúp một tay.”

“Tiễn khách –” Tô Vân trực tiếp xua tay, bảo Lâm Lang chuẩn bị đuổi người.

“Không không không, là đặt hàng! Đặt hàng!” Khi bị Lâm Lang túm lấy, đầu óc Ô Du miễn cưỡng hoạt động trong chốc lát, phản ứng lại, nghĩ đến quan hệ giữa mình và Tô Vân, không đánh nhau đã là tốt rồi, làm sao có thể nhờ vả? Phải nói là đặt hàng.

Nghe vậy Tô Vân mới hài lòng, bảo Lâm Lang thả hắn ra: “Được rồi, đặt hàng thì có thể nói tiếp.”

Ô Du ấm ức ngồi xuống: “Chuyện là thế này, cô còn nhớ tôi và anh trai tôi có một người cô bỏ nhà đi không? Lúc còn rất trẻ đã bỏ theo người đàn ông khác.”

Nhắc đến chuyện cũ, Tô Vân cũng nhớ ra: “Cô của anh… Tôi nhớ rồi, là lúc ông nội anh tổ chức tiệc sinh nhật sáu tuổi cho anh, muốn giới thiệu đối tượng cho cô anh, kết quả cô anh làm loạn một trận, tiệc sinh nhật bị hủy, còn làm ông nội anh tức đến nhập viện đúng không?”

Thấy Tô Vân còn nhớ, Ô Du gật đầu lia lịa: “Đúng đúng đúng, chính là cô ấy, hồi nhỏ tôi cảm thấy cô ấy thật không hiểu chuyện, không kết hôn thì thôi, sao lại làm ông nội tức giận đến vậy chứ? Còn bỏ đi nữa, nhưng hai ngày trước tôi nghe anh trai tôi nói, cô ấy ban đầu không hề bỏ đi, mà là bị ông nội tôi đưa lên giường của đối tượng thông gia, cô ấy đã đánh cho người kia một trận.”