Cứu Rỗi Nam Chính Tàn Tật

Chương 5

Đến giờ tan làm, Sở Tiêu lái xe đến địa chỉ mà Sở Ngọc đưa cho anh.

Chiếc xe của anh không đắt tiền, chỉ là loại xe dùng để đi lại bình thường. Trong khu biệt thự sang trọng, giữa những chiếc xe sang trọng qua lại, nó trông khá đặc biệt.

Thực ra, Sở Tiêu không quan tâm lắm đến việc mình đi xe gì. Theo cốt truyện, dù anh là một bác sĩ trẻ tuổi tài năng, từng liên tục vượt cấp rồi ra nước ngoài học tập, sau khi tốt nghiệp tiến sĩ trở về làm việc tại một bệnh viện hạng ba, nhưng tính ra cũng mới chỉ làm việc được một năm, không dư dả là bao.

Khi chiếc xe của anh chạy vào cổng Diêm gia, lập tức thu hút không ít ánh mắt tò mò.

Những người có mặt hôm nay đều là người Diêm gia. Sự xuất hiện của một gương mặt xa lạ khiến họ không khỏi chú ý.

Dĩ nhiên, họ đã biết trước vợ mới cưới của Diêm Lập chỉ là một người bình thường nên trong lòng âm thầm cười nhạo, nghĩ rằng đây chắc là một người họ hàng nghèo khó nào đó.

Cho đến khi Sở Tiêu mở cửa bước xuống xe, bầu không khí vừa nãy còn xì xào bàn tán bỗng chốc im bặt.

Hệ thống tỏ ra phấn khích: [Ký chủ, họ đều đang nhìn anh đấy. Có lẽ nam chính cũng ở gần đây.]

Sở Tiêu bình thản đáp: [Theo như phân tích trước đây của cậu, tôi nghĩ việc không quá thu hút sự chú ý sẽ tốt hơn.]

Nghe xong, hệ thống lập tức trở nên oán thán: [Nhưng ký chủ à, với gương mặt của anh, làm sao mà không gây chú ý được chứ!]

Đây không phải hệ thống tâng bốc ký chủ, mà thực tế, trong số những người bảo trì thế giới nhỏ, nhan sắc của Sở Tiêu thuộc hàng đỉnh cao.

Nói ký chủ là tuyệt sắc nhân gian cũng không hề quá lời. Dù cho Sở Tiêu đã đeo kính, che đi đôi mắt thu hút nhất, nhưng hệ thống nhìn đi nhìn lại vẫn cảm thấy ký chủ nhà mình quá nổi bật, dễ khiến người khác phạm tội.

Dĩ nhiên, tuy gây chút phiền phức nhưng cũng mang lại rất nhiều lợi ích. Đây là kinh nghiệm mà hệ thống nghe từ các hệ thống khác. Dù sao cũng không thể yêu cầu ký chủ đổi mặt, nên hệ thống nhanh chóng chuyển chủ đề: [Ký chủ, nhìn kìa, người đứng bên kia là Sở Ngọc, còn soái ca trung niên bên cạnh chắc hẳn là cha dượng của anh rồi.]

Nghe vậy, Sở Tiêu liền đi về phía đó.

Hệ thống không hề phóng đại. Diêm Lập thực sự xứng đáng với cụm từ “soái ca trung niên”. Dù đã ngoài bốn mươi nhưng nhờ thường xuyên rèn luyện, thân hình và tinh thần của ông vẫn rất tốt. Thêm vào đó, khí chất vượt trội khiến ông trông vô cùng nổi bật.

Quan trọng nhất, Sở Tiêu nhận thấy mỗi khi Diêm Lập nhìn Sở Ngọc, ánh mắt ông luôn chứa đựng sự dịu dàng.

Ngoại hình của Sở Ngọc trông trẻ hơn so với tuổi thật. Bà vốn có phong thái thanh lịch, đứng cạnh Diêm Lập cũng không hề kém cạnh.

Tuy nhiên, theo những gì Sở Tiêu biết về Sở Ngọc, lúc này bà hẳn đang rất căng thẳng.

Trước đó, khi gặp mặt, Sở Ngọc từng bày tỏ rằng bối cảnh gia đình của Diêm Lập khiến bà chịu không ít áp lực.

Khi nhìn thấy Sở Tiêu bước tới, mắt Sở Ngọc sáng lên, lập tức như có thêm chút tự tin.

Phải nói thật rằng, có một người con như vậy đúng là điều khiến người ta tự hào, nhất là khi trước đây bà phát hiện mình đã quan tâm đến đứa trẻ này quá ít. Như thể chỉ trong chớp mắt, cậu bé đã trưởng thành thành một người con ưu tú như thế. Bà chưa từng giúp đỡ được gì, nên trong lòng không khỏi cảm thấy áy náy.

Vì vậy, mỗi lần nhìn thấy Sở Tiêu, bà đều không tự chủ mà nảy sinh cảm giác yêu thương trìu mến.

Khi Sở Tiêu đến gần, Sở Ngọc liền giới thiệu với Diêm Lập: “Đây là con trai em, Sở Tiêu.”

Diêm Lập tất nhiên biết về Sở Tiêu, con trai của Sở Ngọc với người chồng trước. Trước đó ông đã xem qua thông tin và cảm thấy cậu thanh niên này rất xuất sắc. Đến hôm nay gặp mặt trực tiếp, ông nhận ra cậu còn hơn cả mong đợi. Cộng thêm việc “yêu ai yêu cả đường đi”, Diêm Lập lại càng thêm vài phần yêu quý cậu.