Một vài chiếc đèn đường đã hỏng từ lâu bất ngờ lóe sáng, phát ra những tia lửa nhỏ. Ánh sáng yếu ớt đủ để soi rõ người dẫn đầu — chính là Lydia.
Cô ngồi nghiêng người trên một cây chổi bay, tay cầm cây đũa phép lấp lánh. Chính nhờ phép thuật từ cây đũa này, những chiếc đèn đường mới miễn cưỡng sáng lên.
Phía sau Lydia, những chiếc bóng vuông vức lơ lửng kia hóa ra là hành lý của cô.
Hơn một trăm năm trước, căn tiệm tạp hóa này từng thuộc về cha mẹ Lydia.
Cả gia đình ba người sống một cuộc sống giản dị, hạnh phúc trong cửa tiệm nhỏ này.
Nhưng khi Lydia mới mười bốn tuổi, mẹ cô qua đời vì bạo bệnh. Cha cô chìm đắm trong men rượu, và trong một đêm say khướt, ông vô tình ngã xuống sông và không bao giờ tỉnh lại nữa.
Sau đó, Lydia kế thừa tiệm tạp hóa này. Nhưng không lâu sau, cô vô tình bước chân vào Vương Quốc Ma Thuật và không bao giờ quay lại.
Hơn một thế kỷ trôi qua, Lydia từ một pháp sư tập sự vụng về đã trở thành một đại pháp sư danh tiếng lẫy lừng khắp Vương Quốc Ma Thuật.
Còn tiệm tạp hóa nhỏ này thì qua tay không biết bao nhiêu người chủ, cuối cùng lọt vào tay nhân viên môi giới của phòng giao dịch Johnson.
Và giờ đây, nó lại quay về tay chủ nhân thực sự của mình.
Lydia nghiêng đầu, quan sát tỉ mỉ cửa tiệm cũ kỹ trước mặt. Cô cảm thấy hơi hối hận vì ban ngày đã không kiểm tra kỹ lưỡng hơn.
Giờ đây, khi bắt tay vào việc, cô mới nhận ra mọi thứ dường như không giống với những gì mình tưởng tượng.
Thế nhưng, cô không có nhiều thời gian. Cô phải tranh thủ hoàn thành việc sắp xếp cửa tiệm trước khi trời sáng.
Nếu không, mà bị người dân dậy sớm bắt gặp, chắc chắn sẽ gặp phiền phức lớn.
“Không thể chần chừ nữa, tới đâu hay tới đó vậy.”
Nghĩ vậy, Lydia nắm chặt đũa phép trong tay, phẩy nhẹ một cái.
Một chiếc chìa khóa đồng từ trong túi xách bay ra, khéo léo tra vào ổ khóa trên cửa.
“Cạch!” Tiếng cửa mở vang lên giữa màn đêm yên tĩnh, âm thanh kéo dài vang vọng khắp con phố.
Một cái vẫy đũa phép nữa, những chiếc va-li phía sau cô lập tức bật mở.
Hàng loạt vật dụng như nồi niêu, chén bát, khăn lông, giày dép, đèn trang trí nhỏ… đồng loạt nhảy ra khỏi va-li, lơ lửng giữa không trung, rồi nhanh chóng trôi vào bên trong cửa tiệm theo một trật tự kỳ diệu.
“Vυ't! Vυ't! Vυ't!”
Cây đũa phép trong tay Lydia múa lượn nhanh nhẹn trong không trung. Con phố bỗng trở nên nhộn nhịp—và có chút kỳ quái.