Sau Khi Về Hưu Phù Thủy Mạnh Nhất Chỉ Muốn Mở Tạp Hóa

Chương 3

Đáng sợ hơn là mỗi ngày, rất nhiều xe bò, xe ngựa qua lại. Mùi phân gia súc bốc lên nồng nặc, không khí luôn vương vấn thứ mùi khó chịu ấy.

Hơn một trăm năm sinh sống trong Vương Quốc Ma Thuật, Lydia đã quen với việc di chuyển bằng chổi bay — phương tiện giao thông phổ biến nhất ở đó. Vì thế, các con đường trong thế giới ma pháp lúc nào cũng sạch sẽ và ngăn nắp.

Thậm chí không cần phải có đường phố cố định, chỉ cần một lối nhỏ được lát đá bằng ma pháp là đủ cho người đi bộ.

Vương Quốc Ma Thuật — như cái tên đã gợi lên — là một vùng đất nơi ma pháp tồn tại và được sử dụng tự do.

Nơi đây không chỉ có con người biết sử dụng ma pháp, mà còn có nhiều sinh vật kỳ lạ cùng chung sống.

Người bình thường không có khả năng tự mình tiến vào đây, trừ khi được một pháp sư hay sinh vật ma pháp dẫn đường.

Tất nhiên, cũng có những pháp sư được sinh ra trong thế giới loài người. Họ cũng cần người dẫn lối để vào Vương Quốc Ma Thuật.

Nhưng đôi khi, cũng có những người như Lydia — vô tình bước nhầm vào vùng đất này mà không hề hay biết mình có khả năng sử dụng ma pháp.

Lydia hít một hơi thật sâu, bước cẩn thận từ bậc thềm gỗ trước cửa phòng giao dịch nhà đất xuống.

Cô lựa chọn một chỗ khô ráo nhất trên con đường lầy lội, cố gắng di chuyển thật chậm để không làm bùn bắn lên đôi giày da.

Một tay cô giữ váy, tay kia che mũi, cố gắng giữ vẻ ngoài thanh lịch trong lúc nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Khu Đông Thành không phồn hoa như Bắc Thành. Trời vừa nhá nhem tối, người đi đường đã thưa thớt hẳn.

Đến nửa đêm, chỉ còn tiếng chuột chạy rúc rích trong các góc tối, ngoài ra chẳng nghe thấy bất kỳ âm thanh nào khác.

Trong màn đêm tĩnh mịch ấy, một cái bóng đen bất ngờ xuất hiện trên không trung.

Nó lơ lửng tiến về phía trước, kéo theo sau một loạt những chiếc bóng vuông vức. Chập chờn như thể chúng có đôi chân vô hình, nhịp nhàng bước theo từng bước của người dẫn đầu.

Khu vực phía Đông của Đông Thành đã bị thị trưởng bỏ quên từ lâu. Những ngọn đèn đường đều đã hỏng, người dân nơi đây chẳng mấy khi ra đường vào ban đêm.

Ai nấy đều quen với lối sống ngủ sớm dậy sớm. Chính vì thế, chẳng ai phát hiện ra những bóng đen kỳ lạ xuất hiện vào đêm nay.

Bóng đen dẫn đầu bay đến trước cửa căn nhà mà Lydia đã mua vào ban ngày. Những cái bóng phía sau cũng ngay lập tức dừng lại, xếp thành một hàng dài như một cái đuôi.

“Xẹt!”