Mái tóc dài phía sau vì vừa rồi phản kháng kịch liệt mà trở nên rối bời, nước đổ ra làm ướt tóc cậu, ga giường cũng ướt một mảng lớn.
Amuro Tooru thấy Whisky ho mãi không dứt, vội vàng đỡ Whisky dậy, nhẹ nhàng vỗ lưng cho cậu.
Cơn ho của Whisky vẫn không hề thuyên giảm, ngược lại càng thêm xé lòng, Amuro Tooru nghe tiếng ho của cậu mà cảm thấy bất an.
Quả nhiên, giây tiếp theo Whisky liền cúi xuống bên giường nôn khan.
Không ổn! Amuro Tooru vội vàng đỡ lấy cậu.
May mà Whisky chỉ nôn ra một ít nước chua, thuốc vừa cho uống cũng không bị nôn ra.
Amuro Tooru yên tâm, đưa tay nhẹ nhàng vỗ lưng Whisky.
Một lúc sau, khi phản ứng của Whisky không còn dữ dội nữa, Amuro Tooru mới rút vài tờ khăn giấy, đỡ Whisky dậy.
Lần này Whisky lại rất ngoan ngoãn.
Amuro Tooru dùng khăn giấy nhẹ nhàng lau nước mắt và nước trên mặt Whisky, rồi lại nhẹ nhàng đặt cậu xuống.
Cuối cùng cũng xong.
Amuro Tooru thở phào nhẹ nhõm, anh quỳ trên giường, thẳng người dậy.
Anh nhìn Whisky một lúc lâu, rồi mới rời mắt khỏi cậu.
Cuối cùng anh cũng nhìn thấy giường, người mình và người Whisky đều lộn xộn vì vừa cho uống thuốc.
Nhớ đến quần áo ướt sũng trên người Whisky, Amuro Tooru thở dài, rời khỏi người cậu, bò xuống giường.
Sau đó anh cuộn cả người lẫn chăn lại, bế cậu ra ghế sofa ở phòng khách.
Băng bó cho ngón tay cái vô tội của mình xong, Amuro Tooru quay lại phòng ngủ thay toàn bộ ga giường, gối.
Đệm cũng bị ướt một phần do nước đổ ra, Amuro Tooru chỉ có thể lót thêm một tấm thảm nhỏ bên dưới.
Lấy một bộ đồ ngủ sạch từ tủ quần áo, rồi vào phòng tắm lấy một chậu nước ấm, Amuro Tooru đặt chậu nước bên cạnh ghế sofa, đứng dậy nhìn xuống người trên ghế.
Người được cuộn chặt trong chăn lúc này hoàn toàn không còn vẻ phản kháng như lúc nãy cho uống thuốc, dáng vẻ nhíu mày yếu ớt trông vô cùng đáng thương.
Amuro Tooru lại thở dài, cam chịu bước tới lôi cậu ra khỏi chăn, cởϊ qυầи áo trên người cậu.
Làn da trắng bệch dưới ánh đèn trông thật chói mắt, người trông mảnh mai khi mặc quần áo, cởi ra mới thấy được sức mạnh tiềm ẩn.
Dáng người khá đẹp. Amuro Tooru nhận xét một cách nhàn nhã.
Mái tóc đen xõa xuống sau lưng Whisky, vì mồ hôi mà dính vào lưng, càng làm nổi bật làn da trắng của cậu.
Amuro Tooru ôm lấy Whisky, một tay vén tóc Whisky lên đặt trước ngực cậu.
Amuro Tooru ngồi bên cạnh Whisky, một tay ôm cậu, cúi đầu xuống nhúng khăn vào nước rồi vắt khô, sau đó bắt đầu lau người cho Whisky.
Hơi thở nóng ẩm phả vào cổ Amuro Tooru, anh hơi khó chịu mà cử động.
Whisky đang nằm sấp trên người Amuro Tooru lúc này lại trở nên ngoan ngoãn như thường lệ, nằm im mặc cho Amuro Tooru sắp xếp.
Chiếc khăn ướt hơi nóng hổi bao bọc lấy tay nhanh chóng lau qua lưng Whisky, Amuro Tooru phát hiện trên xương bả vai phải của Whisky có một nốt ruồi đỏ.
Ánh mắt di chuyển theo vị trí lau.
Mặt trong cổ tay phải cũng có một nốt, nhỏ hơn nốt ruồi trên xương bả vai. Amuro Tooru xoa xoa lòng bàn tay Whisky.
Vì da quá trắng nên Amuro Tooru thậm chí còn có thể nhìn thấy mạch máu xanh lam rõ ràng dưới da Whisky.
Chắc là do ít tắm nắng quá. Amuro Tooru đoán.
Bận rộn một hồi cuối cùng cũng lau xong người cho Whisky rồi mặc đồ ngủ cho cậu, nhìn thấy mồ hôi lại túa ra trên mặt Whisky, Amuro Tooru lại vào phòng tắm lấy một chiếc khăn mặt giặt sạch rồi vắt khô.
Với một chút tâm lý trả thù, Amuro Tooru hung hăng lau mặt Whisky, khi bỏ tay ra thì thấy ngũ quan của Whisky đều nhăn nhúm lại với nhau, lúc này mới bật cười.
Anh lại hung hăng lau tóc Whisky một lúc nữa, rồi mới bế Whisky đã được anh lau chùi sạch sẽ về phòng ngủ.
Nhẹ nhàng đặt cậu nằm xuống, đắp chăn, vuốt phẳng góc chăn.
"Phù..." Làm xong mọi việc, Amuro Tooru thở phào nhẹ nhõm, hai tay chống nạnh nhìn người đang ngủ say trên giường.
Anh cúi người xuống dùng tay thử nhiệt độ trên trán Whisky, vẫn còn rất nóng.
Không ổn lắm... Không ngờ lại bị sốt, nếu còn tiếp tục nặng hơn thì vì sức khỏe của Whisky, có lẽ vẫn phải báo cáo với tổ chức.
Amuro Tooru giơ tay lên xem giờ, thấy đã hơn 2 giờ sáng.
Sáng mai lại xem tình hình thế nào vậy. Amuro Tooru ngồi trực tiếp xuống đất, dựa vào giường, thở dài, anh quay đầu lại nhìn Whisky.
Đây là lần đầu tiên anh chăm sóc người khác như vậy. Amuro Tooru nghĩ.
Ngay cả khi trước đây Hiro bị ốm, anh cũng chưa từng nhọc lòng như vậy.
*
"Tích tắc—" là tiếng chất lỏng nhỏ giọt.
Nó từng giọt rơi xuống má mình, là gì vậy?
Cậu chậm rãi mở mắt, nhưng lại thấy mình đang ở trong bóng tối... không, có ánh sáng.
Cậu cúi đầu nhìn xuống chân, chân cử động, từng đợt gợn sóng lan ra, mang theo những vòng tròn màu đỏ xa dần.
Trên đầu như có tiếng vang vọng từ rất xa truyền đến, không nghe rõ đang nói gì, cậu ngẩng đầu lên, lại một giọt chất lỏng rơi xuống má.
Cậu đưa tay lau, khi buông xuống lại thấy tay đầy máu.