Không thể phản kháng.
Đau quá.
*
Whisky bị sốt.
Amuro Tooru định ngủ tạm trên ghế sofa một đêm, nhưng trước khi đi ngủ vẫn không yên tâm nên vào phòng kiểm tra tình hình của Whisky, lại phát hiện người nằm trên giường thở gấp, mặt đỏ bừng.
Amuro Tooru vừa đưa tay chạm vào trán Whisky đã bị nhiệt độ kinh người đó làm giật mình.
Trái tim vừa mới thả lỏng lại lập tức treo lên, Amuro Tooru vội vàng tìm nhiệt kế, nhét vào miệng Whisky.
Cột thủy ngân tăng lên nhanh chóng, cuối cùng dừng lại ở mức 39,8°C.
Không ổn rồi... Amuro Tooru ngồi bên giường nhìn nhiệt kế trong tay thầm nghĩ, anh nghiêng đầu nhìn Whisky đang nằm đó.
Người trên giường rõ ràng ngủ không yên giấc, cậu nhíu mày, ngay cả hơi thở cũng nóng rực, đôi môi hơi hé mở vì khó thở thỉnh thoảng lại phát ra tiếng rêи ɾỉ khe khẽ, tóc mai ướt đẫm mồ hôi dính thành từng lọn.
Amuro Tooru nắm lấy tay Whisky đặt bên ngoài chăn, người thì nóng rực nhưng tứ chi lại lạnh đến đáng sợ, anh nhét tay Whisky vào trong chăn.
Đứng dậy đi đến tủ thuốc ở phòng khách lấy thuốc hạ sốt, rót một cốc nước ấm.
Quay lại phòng, Amuro Tooru đỡ Whisky dậy, nhưng khi chạm vào lưng cậu, anh ngạc nhiên phát hiện quần áo sau lưng cậu đã ướt sũng như có thể vắt ra nước, ga giường bên dưới cũng bị ướt một mảng.
Cho cậu ấy uống thuốc rồi thay quần áo sau vậy. Amuro Tooru dịch người Whisky sang chỗ khô ráo bên cạnh mình.
Amuro Tooru lấy ra hai viên thuốc con nhộng định cho Whisky uống, nhưng lại thấy cậu mím chặt môi, ra vẻ kháng cự.
? Lông mày Amuro Tooru nhíu lại, dùng tay kẹp viên thuốc đặt lên môi Whisky, người đang mê man lắc đầu né tránh.
Không còn cách nào khác.
"Whisky." Amuro Tooru cố gắng dùng giọng nói để gọi lại một chút ý thức của Whisky, "Cậu bị sốt rồi."
Amuro Tooru gần như dùng giọng điệu dỗ dành: "Uống thuốc rồi mới hạ sốt được."
Anh vừa nói vừa dùng tay kẹp thuốc cố gắng nhét vào môi Whisky.
Người đang ngủ mê man trong lòng lại không hề nhượng bộ, môi mím chặt, ngược lại động tác phản kháng còn mạnh hơn, thậm chí còn đưa tay ra khỏi chăn để đẩy tay Amuro Tooru đang đút thuốc.
Amuro Tooru cố gắng một lúc, cả người cũng toát mồ hôi, nhưng vẫn không thành công.
Mu bàn tay lại áp lên trán Whisky, nhiệt độ nóng rực khiến sắc mặt Amuro Tooru dần lạnh đi.
Nhất định phải cho cậu ấy uống. Amuro Tooru quyết tâm.
Anh buông Whisky ra, xoay người quỳ lên người cậu, một chân đè lên hai chân cậu.
"Uống thuốc." Giọng Amuro Tooru dịu dàng, nhưng động tác trên tay lại không hề nhân nhượng, một tay anh cầm thuốc con nhộng, tay kia dùng sức bẻ môi Whisky ra, "Whisky."
Lúc này phản ứng của Whisky càng mãnh liệt hơn, người đang hôn mê mặt đỏ bừng, vung tay nắm lấy tay Amuro Tooru đẩy mạnh ra, mặt cũng quay sang một bên, toàn thân cậu đều đang phản kháng.
Mặc dù đang ốm, nhưng sức lực trên tay lại lớn đến đáng sợ. Tay Amuro Tooru bị Whisky đẩy ra mấy lần, anh nhất thời thở hổn hển, cúi đầu nhìn Whisky với ánh mắt bất lực.
Không còn cách nào khác. Amuro Tooru nghiến răng, anh nhân lúc cơ thể Whisky hơi thả lỏng, nhanh chóng nắm lấy hai cổ tay Whisky đè lên trên đầu cậu.
Nhận ra người trên người mình định cưỡng ép, động tác phản kháng của Whisky lập tức trở nên dữ dội, cậu vùng vẫy muốn thoát khỏi tay Amuro Tooru, khuôn mặt vốn đã đỏ bừng lúc này càng đỏ hơn.
Amuro Tooru suýt nữa không giữ được, để có thể dùng lực tốt hơn, anh trực tiếp cúi người xuống dùng nửa người đè lên tay Whisky.
Người bệnh cuối cùng cũng không chống lại được một người đàn ông trưởng thành cao lớn, sau khi Amuro Tooru dùng toàn thân đè lên người Whisky, sự phản kháng của Whisky dần yếu ớt.
Amuro Tooru giữ vững cơ thể, dùng ngón tay cái của bàn tay đang cầm thuốc con nhộng lại cố gắng bẻ môi Whisky ra.
Whisky mím chặt môi dưới, Amuro Tooru thậm chí còn nhìn thấy dấu răng do cậu tự cắn trên môi.
"Whisky, Whisky..." Amuro Tooru liên tục gọi khẽ, nhưng Whisky dường như không nghe thấy, cậu lắc đầu muốn thoát khỏi ngón tay Amuro Tooru, nhưng vô ích.
Mồ hôi trên trán Amuro Tooru từ từ nhỏ xuống, ngón tay cái cuối cùng cũng cạy được hàm răng Whisky.
Ngay sau đó Whisky cắn mạnh vào ngón tay Amuro Tooru, anh đau đớn, nhưng vẫn không buông tay, anh nhanh chóng nhét viên thuốc vào miệng Whisky.
Vật lạ rơi vào miệng khiến Whisky cuối cùng cũng buông ngón tay Amuro Tooru ra, cậu muốn dùng lưỡi đẩy viên thuốc đã rơi xuống cổ họng ra.
Nhưng Amuro Tooru sao có thể để cậu được như ý, anh nhanh chóng rút tay ra, cầm cốc nước đổ vào miệng Whisky.
"Khụ khụ khụ..." Nước sặc vào khiến Whisky ho sặc sụa, nước cũng đổ ra ngoài một nửa, nhưng Whisky cuối cùng cũng nuốt thuốc xuống.
Amuro Tooru cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, buông tay Whisky ra.
Cơn đau truyền đến từ gốc ngón tay cái, Amuro Tooru cúi đầu nhìn xuống, dấu răng do Whisky cắn đã từ từ rỉ máu.
Nhưng lúc này Amuro Tooru không có thời gian để quan tâm đến ngón tay của mình.
Sau khi uống thuốc, Whisky nằm trên giường ho liên tục, khuôn mặt trắng bệch ửng đỏ một cách bất thường, nước mắt không ngừng chảy ra từ khóe mắt xuống mang tai, lông mi cũng ướt sũng, trông thật đáng thương.