Pháo Hôi Thụ Cùng Bạch Nguyệt Quang

Chương 2

Edit: Pop

Beta: Phượng Chiếu Ngọc

Tuy rằng là người đồng tính, nhưng trước đây Tô Khổ chưa từng xem qua truyện đam mỹ, hai ngày trước lại xem quyển sách này là vì bạn gái của người anh em trong ký túc xá là hủ nữ, nghe nói cậu tên là Tô Khổ, liền đem quyển “Tình nhân thế thân của tổng tài” cho cậu, nói bên trong có một nhân vật trùng tên trùng họ với cậu, nên Tô Khổ đã cầm lấy và xem qua.

Đúng như tựa đề quyển sách nói, một vị tổng tài bá đạo tên là Hàn Nghị trong lòng có một vị bạch nguyệt quang tên là Sở Ngật Thần. Thời điểm tiểu thuyết bắt đầu là khi bạch nguyên quang đang ở nước ngoài, lúc bá tổng đến Đại Học Cận Nam để diễn thuyết khai giảng đã tìm được một vị thế thân.

“Tô Khổ” cũng không phải là người thế thân mà bá tổng tìm, mà là bạn cùng phòng kia, Tần Mặc, và đương nhiên y cũng là thụ chính trong quyển tiểu thuyết này. Mục tiêu của bá tổng rõ ràng là Tần Mặc, nhưng trước đó lại bao nuôi “Tô Khổ”. Trong sách giải thích nguyên nhân là, Tần Mặc cùng bạch nguyệt quang lớn lên có tám phần giống nhau, mà bá tổng cũng không nhẫn tâm trực tiếp động vào thế thân, huống chi Tần Mặc cũng không thiếu tiền, đó là lí do bá tổng tiện thể bao nuôi “Tô Khổ”, thông qua cậu mà tiếp cận y.

Đại khái ý của tác giả là muốn giữ gìn sự chung thuỷ của bá tổng chính công với thế thân chính thụ, cho nên là “Tô Khổ” này - pháo hôi thụ không thể cùng bá tổng phát sinh cái gì đó, nên đã bị bỏ mặc. Sau đó bá tổng cùng Tần Mặc mờ ám thân thiết, yêu đương ngọt ngào, “Tô Khổ” bất bình mà trả đũa, bị bá tổng ném một cái tát rồi đuổi khỏi thành phố Cận Nam.

Thực ra khi vứt bỏ “Tô Khổ”, bá tổng đã cho cậu một số tiền, là hai mươi vạn. Một sinh viên nghèo khổ được bao nuôi không đến hai tháng, thân cũng chưa bán đi, Tô Khổ cảm thấy được hai mươi vạn phí chia tay cũng không ít, tiếc là vị trong sách lại không cảm thấy như thế.

Sau khi “Tô Khổ” bị đuổi đi, tình tiết tiếp theo của nhân vật này Tô Khổ cũng chỉ là tuỳ tiện lật qua, hoàn toàn không nhìn lại. Cậu cảm thấy bản thân mình đã thê thảm lắm rồi, vậy mà pháo hôi thụ trùng tên trùng họ trong sách này còn bi thảm hơn cậu - cầm tiền không lo cơm ăn áo mặc chẳng phải tốt hơn à? Sao lại nghĩ quẩn như thế? Đương nhiên, sau đó “Tô Khổ” cũng không còn xuất hiện nữa, Bạch nguyệt quang trở về nước, Tần Mặc phát hiện mình chỉ là thế thân, còn bá tổng thì suốt ngày chỉ vây quanh bạch nguyệt quang, Tần Mặc tuyệt vọng rời đi. Bạch nguyệt quang cùng bá tổng trải qua một cuộc trò chuyện dài, lại xuất ngoại lần nữa, bá tổng hoàn toàn tỉnh ngộ bắt đầu truy thê hỏa táng tràng, dĩ nhiên còn có một màn cẩu huyết bị bắt cóc, bá tổng vì thế mà bị thương, cuối cùng hai người ngọt ngào hạnh phúc.

Hồi tưởng lại những chuyện này, Tô Khổ bắt đầu cân nhắc không biết hiện tại nội dung cốt truyện đã đi đến chỗ nào rồi.

Trên cánh tay vẫn tồn tại cơn đau cũ làm cho Tô Khổ cảm thấy cả người không được ổn: tuy rằng “Tô Khổ” bằng tuổi cậu, cũng vừa lên năm tư đại học, cái đầu cũng không kém nhau bao nhiêu, thế nhưng cơ bắp của cậu, hình xăm trên cánh tay của cậu, toàn bộ mẹ nó đều không còn nữa! Hơn nữa, rõ ràng thân thể này có độ chịu đau thấp nhiều so với cậu trước đây. Nói cách khác, nếu như cậu muốn tiếp tục xăm lên cánh tay, sẽ rất đau đớn.