… Đúng là cái tên thích thể hiện.
Chu Thừa Ngọc mím môi quay đầu ngồi thẳng, rút thêm một tờ đề mới.
Giờ tự học buổi tối kết thúc lúc chín giờ rưỡi, Chu Thừa Quyết lười biếng không thu dọn cặp sách, mang tay không bước lên trước tìm cậu: "Đi ăn khuya không?"
Bên ngoài trường có nhiều quán ăn vỉa hè nên lúc tan học rất náo nhiệt, thỉnh thoảng bọn họ cũng mua một ít đồ ăn vặt. Nhưng bữa trưa hôm qua quá thịnh soạn, cảm giác ngấy vẫn còn đọng lại trong dạ dày dẫn đến suốt cả ngày hôm nay, Chu Thừa Ngọc không được thoải mái lắm, cậu chẳng còn tâm trạng ăn khuya nữa: "Không ăn. Về thẳng nhà luôn."
Giống như Chu Thừa Quyết, buổi tối cậu cũng ít khi mang cặp sách về nhà. Giờ tự học tối của Nhất Trung kết thúc sớm hơn các trường khác, ký túc xá tắt đèn lúc mười giờ. Có rất nhiều học sinh nội trú chăm chỉ, buổi tối còn lén lút học bài dưới ánh đèn pin sau khi đèn trong ký túc xá tắt hết. Học sinh ngoại trú thì càng không cần phải nói, tự học đến tận khuya.
Chu Thừa Ngọc mang hào quang học bá lại chẳng bao giờ thức đêm luyện đề. Nhưng điều này không phải vì cậu là thiên tài, học tập đối với cậu dễ như trở bàn tay, tự tin không cần bỏ thêm thời gian cũng đạt thành tích cao như Chu Thừa Quyết vẫn luôn nghĩ.
Thực ra, Chu Thừa Ngọc chỉ là bẩm sinh có sức lực hạn chế hơn người khác, thời gian học tập căng thẳng cao độ ở trường đã tiêu hao toàn bộ năng lượng của cậu. Khi về đến nhà, Chu Thừa Ngọc chỉ có thể nghỉ ngơi, nếu không trạng thái học tập của ngày hôm sau sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng, mất nhiều hơn được, thật không đáng.
Mới ngày đầu khai giảng mà đã thấy mệt rồi, may mà trên tàu điện ngầm còn chỗ ngồi. Chu Thừa Ngọc hơi choáng váng, cậu bèn dựa vào vai của Chu Thừa Quyết nhắm mắt dưỡng thần. Chu Thừa Quyết tắt âm thanh chơi game trên điện thoại, năm trạm tàu điện ngầm vừa đủ thời gian để chơi một ván.
Khi tàu vào hầm, tốc độ không ổn định, tóc của Chu Thừa Ngọc cọ vào cổ Chu Thừa Quyết, ngứa ngáy đến mức hắn phải đưa tay gãi một cái, sau đó ngay lập tức bị hạ gục trong game.
Trong lúc chờ hồi sinh, hắn phát hiện một cô gái ngồi đối diện đang lén chụp ảnh hai người họ. Rảnh rỗi không có gì làm, hắn cố tình hôn lêи đỉиɦ đầu của Chu Thừa Ngọc rồi giơ tay tạo dáng chữ V về phía camera.
"..."
Đúng lúc tàu đến ga, cô gái cùng hai mắt sáng rỡ lao nhanh xuống tàu. Chu Thừa Ngọc nhắm mắt nên không nhìn thấy, cậu không hiểu chuyện gì, chỉ vuốt tóc một cái rồi hỏi: “... Làm gì vậy?"
"Không có gì, tóc của cậu bị dính bụi." Chu Thừa Quyết chọc ghẹo cô gái nhỏ xong, mặt dày giải thích: "Tôi thổi giúp cậu thôi."
Dạo này các cô gái nhỏ thật sự mê việc "đẩy couple" quá mức, nhìn thấy hai chàng trai ngồi gần nhau cũng muốn đẩy thuyền cho bằng được. Nhưng hắn đâu phải loại thú tính đến ngay cả bạn thân cũng thèm thuồng.
Sau khi nhân vật trong game hồi sinh, chưa kịp đánh được hai hiệp thì phe địch đã đầu hàng. Chu Thừa Quyết không chơi tiếp ván mới mà cất điện thoại rồi ngồi ngẩn ngơ.
Năm mới vừa qua, những bảng quảng cáo trên tàu điện ngầm cũng đã đổi một lô mới, trở thành loại nước ép hoa quả do một nhóm nhạc nam nổi tiếng làm đại diện. Với hắn, mấy thần tượng này trông y hệt nhau, chắc do chỉnh sửa ảnh quá đà cho nên nhìn không giống người thật. Chẳng qua dù thế nào cũng không đẹp trai bằng Thừa Ngọc của hắn.
Yên tĩnh chưa được hai phút, hắn cố tình nhún vai đánh thức Chu Thừa Ngọc: "Dậy đi, tôi kể cậu nghe chuyện này."
Chu Thừa Ngọc nhíu mày khó chịu: "Chuyện người ta tỏ tình với cậu tối nay à? Không muốn nghe."
"Không phải là chuyện của tôi."
Chu Thừa Quyết ho khan một cái giả vờ nghiêm trọng, còn hạ thấp giọng nói: "Trong giờ tự học buổi tối, tôi thấy Hạ Ninh lảng vảng ở lớp bên cạnh nên đã hóng hớt được chút tin tức."
Hạ Ninh cũng là bạn cùng khu chung cư với bọn họ từ nhỏ, gia cảnh nhà anh cũng tương tự nhà Chu Thừa Quyết nhưng cha của Hạ Ninh phát đạt sớm hơn một chút, vì vậy anh thuộc dạng thiếu gia nhà giàu mới nổi.
Tiểu khu mà bọn họ sống có diện tích rất rộng, nhà của Hạ Ninh ở khu biệt thự xa hơn lại không cùng lớp nên sau khi lên cấp ba, bọn họ cũng ít gặp nhau. Tuy nhiên thỉnh thoảng tan học chạm mặt vẫn về nhà cùng nhau.
"Cậu đoán xem cậu ta định làm chuyện quái quỷ gì?" Chu Thừa Quyết hỏi nhưng không đợi Chu Thừa Ngọc trả lời đã tự mình đáp: "Cậu ta nói muốn theo đuổi người đứng nhất khóa chúng ta.""..."