Soái Ca Độc Miệng Chung Nhà Là Trai Bao

Chương 14: Bồi thường

"Chuyện tối nay... có làm lỡ công việc của anh không?" Cô dè dặt hỏi, nhớ đến mức thu nhập của anh, một tối cả chục ngàn tệ quả không nhỏ.

Thẩm Trạc nổi tiếng với cái miệng độc, chẳng bao giờ nói lời khách sáo.

"Sao, cô định bồi thường à?"

"Thế này không ổn đâu?!"

Sơ Vũ kinh ngạc, bồi thường kiểu gì chứ? Cô còn chưa book người mẫu nam bao giờ, vội vàng lắc đầu: “Tối nay tôi còn có việc phải làm mà!”

Thẩm Trạc nhìn cô, cảm thấy câu "rửa lại não" mà anh vừa nói với Phương Bác cũng nên áp dụng cho cô bạn này.

"Bồi thường bằng tiền" Anh khẽ nhướng mày: "Cô đang nghĩ gì thế?"

Sơ Vũ cúi đầu, mắt chăm chăm nhìn mũi giày mình, vắt óc tìm câu trả lời:

"Ý tôi là... tối nay tôi còn phải làm việc, nếu không kiếm được tiền thì không có gì để bồi thường cho anh."

"Ồ" Thẩm Trạc nhìn vào đỉnh đầu cô: "Thế cô đang tìm gì dưới đất vậy?"

Sơ Vũ cảm thấy hình tượng của mình đã hỏng bét, cô quyết định "phá hũ không cần giữ", đáp lại một cách bất cần: "Đang tìm cái lỗ để chui xuống."

Thẩm Trạc suýt bật cười thành tiếng, nhiều năm qua anh đã gặp đủ kiểu người: hướng ngoại, phóng khoáng, nhút nhát, rụt rè. Nhưng đây là lần đầu tiên anh gặp một cô gái vừa nhút nhát vừa có kiểu suy nghĩ khiến người khác không biết phải nói gì.

Khu chung cư cách trường đại học không xa, Sơ Vũ thuê nhà ở đây cũng vì muốn tiện cho việc đi học. Sau chuyện vừa rồi, bầu không khí giữa hai người đã bớt xa cách.

"Chuyên ngành của bọn mình thi cuối kỳ có khó không?"

Sơ Vũ, với tư cách một người hướng nội luôn muốn làm hài lòng người khác, cố gắng phá vỡ sự im lặng.

Thẩm Trạc nghĩ đến chương trình học năm hai, đáp thẳng thắn: "Dễ, mới khai giảng mà đã nghĩ đến thi cuối kỳ rồi à?"

Hồi đó, đám bạn trong ký túc của anh toàn đợi đến tuần thi mới học vội.

Không nhận được câu trả lời, Thẩm Trạc quay đầu nhìn cô.

Bước chân của Sơ Vũ bỗng khựng lại. Ánh mắt cô chăm chú nhìn vào bóng dáng hai người trước cổng trường đại học, anh nhìn theo hướng cô đang nhìn.

Một nam một nữ đang đi cạnh nhau, ánh đèn đường mờ mờ không thể nhìn rõ mặt.

"Cô có biết hậu quả của việc không nhìn đường là gì không?" Giọng anh vang lên, đầy vẻ hờ hững.

Sơ Vũ giật mình, ánh mắt quay lại hiện thực. Dù không thấy rõ mặt, nhưng bóng lưng của người con trai đó... cô không thể nào nhầm được.

Đó chính là Giang Ký Bạch.

Mới chỉ một ngày sau khi cô nói lời chia tay.

Cô gái bên cạnh anh ta có dáng người cao gầy, yêu kiều. Vẻ ngoài này giống hệt những bạn gái tin đồn trước kia của anh ta.

"Chẳng phải là ngã thôi sao?" Sơ Vũ trả lời tùy tiện, đoạn đường này bằng phẳng, kể cả không nhìn đường cô cũng không ngã được.

Nhưng lời vừa dứt, cô xoay người lại thì một cây cột trước mặt đập vào mắt. Chỉ trong tích tắc trước khi va vào, một chiếc điện thoại đã chắn giữa trán cô và cột.