Xuyên Thành Đại Tiểu Thư Què Của Giới Hào Môn

Chương 11: Sắp xếp từ trước

Nửa đêm, Triệu Nhược Vũ lăn xe vào bếp để pha trà hoa cúc uống, cái này Ninh Ninh từng pha cho cô, có lẽ do hợp nên cô uống cái là bụng dạ đỡ hơn nhiều.

Để tránh bị bắt bẻ, uống xong, cô nâng ghế cao lên, rửa sạch cốc, úp lại chỗ cũ rồi mới rời khỏi phòng bếp. Đúng lúc này ngoài cửa vang lên tiếng xe, rồi tiếng nói chuyện.

Đôi mắt Triệu Nhược Vũ mở to, cô đâu ngờ là một nhà ba người Triệu gia giờ mới trở về. Suy nghĩ vài giây, Triệu Nhược Vũ di chuyển lùi về sau. Lúc này cô muốn về phòng thì phải đi qua cửa chính, như vậy chắc chắn sẽ bị phát hiện, tuy cô không phạm lỗi gì nhưng ai sẽ đảm ba người kia không kiếm cớ gây chuyện với cô chứ, đặc biệt là Triệu Sa. Hơn nữa cô đã tắt đèn phòng bếp, họ không đi tới sẽ không phát hiện ra, cô chỉ cần ở đây tới khi họ về phòng là được.

Triệu Nhược Vũ vừa quyết định xong thì cửa chính bị kéo ra, Triệu Sa đá guốc vào trong rồi nhảy chân sáo lên phòng, có vẻ hôm nay cô ta gặp được chuyện gì đó rất vui. Phía sau cô ta, Triệu Nam Dương và Diêu Hồng cùng bước vào, sắc mặt hai người cũng không tệ.

Diêu Hồng vừa cởi giày vừa nói:

“Cứ quyết định như vậy đi, ông xem xem lịch trình của cậu Kiều đó như thế nào, tôi là tôi chốt cậu ta làm con rể rồi đấy.”

Một câu đơn giản cũng đủ để Triệu Nhược Vũ nắm được nhiều điều.

Cậu Kiều thì còn ai ngoài Kiều Ảnh Quân nữa. Trong nguyên tác, Kiều Ảnh Quân là nam phụ của truyện, tính cách người này không khác nam chính là mấy nhưng nhẹ nhàng hơn và si tình hơn, vậy nên mới khiến độc giả nuối tiếc.

Trước khi nhắm tới Doãn Tinh Húc, người Triệu Sa thích chính là Kiều Ảnh Quân, mà anh ta lại mê Triệu Y Vy. Trong thời gian tinh thần Doãn Tinh Húc bất ổn, Kiều Ảnh Quân chính là người giúp ổn định sự nghiệp chênh vênh lúc đó của Triệu Y Vỵ, sau này còn ‘đấu đá’ mấy trận với Doãn Tinh Húc vì cô ấy.

Xem ra hiện tại là thời điểm Triệu gia vừa bắt đầu chú ý tới Kiều Ảnh Quân.

Đối với nam phụ này, Triệu Nhược Vũ không có cảm giác gì đặc biệt vì trong nguyên tác, anh ta và nguyên chủ không có tiếp xúc nhiều, chỉ có một phân cảnh, nguyên chủ muốn hại Triệu Y Vy, Kiều Ảnh Quân vì cứu cô ấy mà bị nguyên chủ đâm một nhát vào vai, vậy thôi. Mà hiện tại Triệu Nhược Vũ đã xuyên tới, chuyện đó sẽ không xảy ra nên cô cũng không lo lắng.

Mắt thấy hai vợ chồng Triệu Nam Dương đi đến cầu thang, Triệu Nhược Vũ đặt tay lên bánh xe, chuẩn bị lăn xe thì lại nghe thấy tiếng Diêu Hồng nói:

“Mà ông đã hẹn riêng Lương tổng chưa? Ông ta nói thế là đã ưng lắm rồi đó, tôi không muốn nuôi con què kia nữa đâu, tránh cho Sa Sa nhìn thấy lại ngứa mắt.”

Triệu Nam Dương nghiêng đầu tháo carvat.

“Tôi đã liên hệ rồi, chắc mai kia là họ báo lịch hẹn thôi. Con què đó không đi lại được nhưng vẫn còn nhan sắc và vẫn có thể làm chuyện đó, ông ta sẽ không từ chối đâu. Lương gia có đúng một cậu con trai thì lại ra ngoài lập nghiệp, thường xuyên không ở nhà, cho nó tới đó, một nửa tài sản của Lương gia là của chúng ta rồi. Vì nghiệp lớn, bà kiên nhẫn chút đi.”

Diêu Hồng bĩu môi nhưng không phản đối. Hai người cùng nhau lên tầng.

Nghe đến đây mà Triệu Nhược Vũ còn không hiểu hai vợ chồng họ muốn làm gì thì thật uổng phí bộ não hacker.

Sống lưng cô cứng đờ, cơ mặt như bị đóng băng.

Cái chi tiết này, rõ ràng là sau khi Triệu Y Vy gả vào Doãn gia rồi mới xuất hiện, sao hiện tại đã bắt đầu rồi?

Theo nguyên tác, sau khi Doãn Tinh Húc khỏi bệnh thì lấy được cho Triệu Y Vy một vai diễn lớn. Trong khi đó, nguyên chủ bị đưa đến gặp Lương Lập Tân, lão già sáu chục này vừa gặp đã yêu thích cô, lập tức đồng ý với điều kiện mà Triệu Nam Dương đưa ra. Tiếp đó, lão cho Triệu gia một tuần để chuẩn bị đưa nguyên chủ tới Lương gia, cô ấy gặp tai nạn chính là trong khoảng thời gian này.

Và vì nguyên chủ bị thương ở mặt và mất khả năng làm mẹ nên Lương Lập Tân dứt khoát không lấy cô ấy nữa, khi đó, cô ấy mới hoàn toàn hết giá trị lợi dụng với Triệu gia.

Vậy thì, có khi nào chuyện đó đã được quyết định từ sớm rồi không?

Nghĩ kỹ lại, Triệu Nhược Vũ liền lắc đầu.

Chắc chắn theo nguyên tác thì chuyện đó không được quyết định sớm như vậy nhưng điều gì khiến thực tại thay đổi? Cô nhất thời nghĩ không ra.

Tuy vậy, Triệu Nhược Vũ vẫn còn cảm thấy may mắn, nếu không phải vì cô vô tình nghe được cuộc trò chuyện này thì cô sẽ khó mà trở tay được khi nó diễn ra sớm hơn nguyên tác rồi. Xem ra cô phải đẩy nhanh kế hoạch thôi, bằng không Triệu Y Vy vừa đi, cô sẽ lập tức bị đẩy lên giường của Lương Lập Tân.

Triệu Nhược Vũ vội lăn xe về phòng.

Đúng lúc cô đi qua cửa chính thì cánh cửa lại bật mở, người xuất hiện là Triệu Y Vy.

Trông thấy Triệu Nhược Vũ, Triệu Y Vy không khỏi bất ngờ, ánh mắt còn chứa tia chột dạ.

“Chị Vũ… chị chưa ngủ sao?”

“Chị khát nước. Em về muộn vậy?”

“À… em có chút việc bận.”

Ánh mắt Triệu Y Vy né tránh không dám nhìn thẳng.

Tối nay cô phải lợi dụng mấy mối quan hệ mới tiếp cận được với Lương Lập Tân, nếu không phải vì tiếp chuyện với ông ta thì cô cũng không về muộn như vậy, nhưng nghĩ đến việc có thể khiến Triệu Nhược Vũ phải gả cho ông ta sớm hơn một chút, cô liền cảm thấy cố gắng này đáng giá.

Triệu Nhược Vũ không hỏi nhiều, chỉ gật đầu.

“Ừ vậy em nhớ ngủ sớm, hôm nay chị hơi mệt, đi ngủ trước đây.”

“Dạ, chúc chị ngủ ngon.”

“Em cũng thế.”

Triệu Nhược Vũ vừa quay lưng, nụ cười trên môi Triệu Y Vy liền rút lại. Nhớ đến việc sau này Triệu Nhược Vũ có thể đi lại, cô liền không vui nổi, nhưng nếu điều đó có thể mang Doãn Tinh Húc ra khỏi cuộc đời cô thì cô nguyện chấp nhận sự thay đổi này.

Trọng sinh một lần, đời này, Doãn Tinh Húc không còn là ưu tiên số một của Triệu Y Vy cô nữa.

***

Về phòng, Triệu Nhược Vũ không ngủ mà nhắn tin cho Vương An

Nhược: [Còn thức không? Chị muốn kiểm tra thử]

Trong bữa ăn hôm nay, cặp song sinh lo lắng cho an toàn của Triệu Nhược Vũ nên đã đề nghị cô cài định vị vào máy của họ, cô không từ chối, đồng thời còn đặt số của Vương An là số khẩn cấp.

Vốn Triệu Nhược Vũ không định kiểm tra luôn như vậy nhưng chuyện xảy ra lúc nãy khiến cô không thể không nâng cao cảnh giác. Vợ chồng Triệu Nam Dương là kiểu người hoàn toàn có thể bắt trói cô mang đến Lương gia nếu cô không đồng ý, mà với đôi chân này, cô không thể phản kháng nên nhất định phải có người giúp đỡ. Và người có thể giúp cô ở hiện tại chỉ có cặp song sinh thôi.

Van: [Em vẫn thức, chị thử đi]

Vừa nhận được tin nhắn của Vương An, Triệu Nhược Vũ liền tiến hành thử. Cô có cài đặt thêm trợ năng, một khi cô ấn vào số khẩn cấp, điện thoại Vương An sẽ nhận được tín hiệu trong vòng ba giây. Sau khi thử, Triệu Nhược Vũ phát hiện tín hiệu vẫn hơi chậm nên dùng chức năng điều khiển từ xa trên máy tính để chỉnh lại.

Mãi khi tất cả đã ổn thoả, cô hỏi Vương An thêm mấy vấn đề rồi mới yên tâm lên giường ngủ.

Hiện tại cặp song sinh đã có thông tin về Tiêu gia ở thành phố khác, nhưng họ không phải Kiều gia hay Doãn gia mà có thể tra trong một nốt nhạc được, vậy nên họ cần thêm thời gian và nguồn lực. Điều duy nhất Triệu Nhược Vũ có thể làm lúc này là liên tục chuyển tiền cho họ thôi.