Người Thường Nhưng Áo Khoác Cấp Huyền Thoại

Chương 6

Cuối cùng, hình ảnh dừng lại.

Trước mắt cô xuất hiện một dòng chữ màu vàng kim sáng chói.

[Xác nhận danh tính...]

[Đang hợp nhất dữ liệu...]

[Chào mừng trở lại!]

[Bậc Cứu Thế Chủ tôn kính / Chúa tể biển sâu / Vua của loài rồng / Kẻ thống trị nỗi sợ hãi...]

[... Tô Đường!]

Luồng sáng mơ hồ trong não cô cuối cùng cũng bị cô nắm bắt.

Bảo sao cô lại cảm thấy cái tên mà nhóc mập nhắc đến quen thuộc đến vậy!

"Đường Chủ", chẳng phải chính là danh hiệu mà cô từng có trong trò chơi phiêu lưu nhập vai dạng pixel "Truyền Kỳ" sao?

Còn Uriel, chính là một trong những thuộc hạ khế ước của người chơi!

Vậy có nghĩa là… Cô đã kế thừa danh tính trong "Truyền Kỳ", và những thuộc hạ mà cô từng ký khế ước trong game, ở thế giới này đều là thực sự tồn tại?

Tô Đường đảo mắt nhìn những thẻ thân phận đang lơ lửng trước mặt.

Chỉ cần lấy ra bất kỳ cái nào trong số chúng, là cô có thể thoát khỏi cảnh sắp chết đói đầu đường xó chợ ngay lập tức.

Cuối cùng… Cũng có thể ăn no rồi!

Trong lòng tràn đầy mong đợi, cô vươn tay chọc vào thẻ thân phận "Cứu Thế Chủ".

Chữ vàng kim trên thẻ bắt đầu phai mờ, từng nét từng nét biến thành màu đen.

Trên thẻ thân phận, từng sợi xiềng xích dần dần bò lên, khóa chặt lấy nó.

Dòng chữ vẫn tiếp tục thay đổi.

[Phát hiện thay đổi danh tính, đang cập nhật thông tin...]

[Danh tính lịch sử đã bị khóa.]

[Thuộc hạ khế ước của danh tính lịch sử: Thiên sứ trưởng Uriel (đang ngủ say), Cự mãng thế gian Jormungandr (Hỗn loạn & Tà ác), Đại họa biển sâu Vua Siren (Trung lập tuyệt đối), Con mắt Tai ương (Trật tự & Tà ác)... đã bị khóa.]

[Đang quét dữ liệu danh tính mới.]

[Tên: Tô Đường.]

[Chủng tộc: Con người.]

[Thân phận: Không hộ khẩu (hỏi chấm?).]

[Xếp hạng sức mạnh: Phế vật chiến đấu cấp 5.]

[Đánh giá: Bạn chỉ là một hạt cát bé nhỏ, vô danh giữa vũ trụ mênh mông. Một nhân vật quần chúng mờ nhạt không ai nhớ đến. Nghèo khổ là sắc thái chủ đạo của cuộc đời bạn, đến ăn còn không đủ no, bạn chính là kẻ may mắn trốn thoát khỏi cơn đại họa ấm no toàn diện.]

Tô Đường: "..."

Rất tốt.

Từ "Bậc xxxx tôn kính" trong chớp mắt đã biến thành một tên vô danh tiểu tốt.

Trong thế giới của người bình thường, giàu có là giấc mơ, nghèo đói mới là thực tế.

Tô Đường bình tĩnh chấp nhận hiện thực rằng mình vẫn tiếp tục nghèo rớt mồng tơi…

Mẹ nó chứ!

Ngay lúc cô sắp sụp đổ, một kẻ khác còn sụp đổ hơn cô.

Một giọng hét chói tai như muốn đâm thủng màng nhĩ vang lên—

"A a a a xong đời rồi!!!"

Cánh tay Tô Đường bỗng nhói đau. Cô quay đầu, liền thấy nhóc mập đang túm chặt lấy mình, sắc mặt trắng bệch.

"Tôi bị cậu hại chết rồi!"

Trong đầu Tô Đường lúc này chỉ nghĩ đến đồ ăn, hoàn toàn không theo kịp nhịp điệu: "Hả?"

Nhóc mập run rẩy chỉ lên bầu trời, nơi ánh sáng vàng kim đang dần biến mất:

"Vừa rồi, Đức Ngài Uriel hiển linh! Nhất định là vì chúng ta đã ăn cống phẩm!"

"Cậu mau quỳ xuống nhận lỗi với tôi đi! Nếu chúng ta thành tâm cầu nguyện, có khi Đức Ngài Uriel sẽ tha thứ cho cậu!"

Cậu béo hoảng loạn túa mồ hôi, túm chặt Tô Đường, kéo cô rời khỏi hàng, muốn chạy đến trước tượng thiên sứ quỳ xuống.

Nhưng Tô Đường vẫn đứng yên tại chỗ, dứt khoát hất tay nhóc mập ra.

"Sao cậu biết được ngài ấy đang tức giận? Hơn nữa ngài ấy vốn không ăn trái cây.”

Trong trò chơi, cô chưa từng thấy các thuộc hạ của mình ăn uống.

Chủng tộc siêu phàm chỉ cần ở bên cạnh người chơi là tự động khôi phục thanh thuộc tính.

Phe trung lập và trật tự không có biểu hiện gì đặc biệt, nhưng những sinh vật thuộc phe hỗn loạn thì thỉnh thoảng lại để lại vài dòng tin nhắn lỗi trong nhật ký hệ thống:

[... Mùi này… thơm quá… No rồi.]

Tô Đường suy đoán, có lẽ "thức ăn" của họ là hương vị của người chơi? Hoặc là thanh năng lượng hoặc thanh tinh lực nào đó… Chắc chắn không thể là trái cây.

Ngược lại, cô thì rất thích sưu tầm đủ loại nguyên liệu hiếm lạ.

Bởi vì thực phẩm trong game có thể giúp người chơi hồi phục tinh thần và máu, hơn nữa, món ăn quý hiếm có thể tăng thuộc tính.

Mỗi ngày, cô đều giao nhiệm vụ cho các thuộc hạ siêu phàm ra ngoài thu thập nguyên liệu nấu ăn.

Những thuộc hạ thu thập được nguyên liệu mới thậm chí còn được nhận thưởng.

"Nói bậy! Cả thiên hà này ai mà không biết Đức Ngài Uriel thích hoa quả chứ?"