Ngọn Lửa Tái Sinh

Chương 4

Ngày quay mới bắt đầu, và Lâm Nguyệt cảm nhận rõ không khí căng thẳng xung quanh mình. Dù cô đã chuẩn bị sẵn sàng, nhưng sự thay đổi rõ rệt trong ánh mắt của những người xung quanh khiến cô cảm thấy có điều gì đó không ổn. Những ánh mắt lén lút, những lời xì xào thì thầm khiến cô không thể làm ngơ. Những đồn đại bắt đầu lan truyền trong đoàn phim, và cô không phải là người duy nhất nhận ra điều này. Mọi thứ dường như đang thay đổi, nhưng Lâm Nguyệt hiểu rằng, trong ngành giải trí này, chuyện này chẳng có gì quá lạ.

Tuy vậy, điều khiến cô lo lắng không phải là những lời đồn đại mà là một người—Tần Nghiên. Cô ta luôn là người không dễ dàng chấp nhận sự thay đổi, và sự hiện diện của Lâm Nguyệt trong bộ phim này là một thách thức đối với cô ta. Nhưng lần này, Lâm Nguyệt không để tâm quá nhiều. Cô không phải là cô gái yếu đuối ngày nào, và cô biết mình đã chuẩn bị tốt cho vai diễn. Nếu ai đó muốn thử thách cô, thì cô cũng sẽ đáp trả bằng những nỗ lực không ngừng nghỉ của bản thân.

Cảnh quay hôm nay đặc biệt quan trọng. Đây là một trong những phân đoạn then chốt của bộ phim, khi nhân vật của Lâm Nguyệt phải đứng trước một quyết định lớn lao, quyết định có thể thay đổi cả cuộc đời cô. Cảnh quay này không chỉ đòi hỏi sự tập trung mà còn yêu cầu Lâm Nguyệt thể hiện được một loạt cảm xúc phức tạp. Cô phải thể hiện sự giằng xé giữa lý tưởng và tình yêu, giữa sự hy sinh và cái tôi cá nhân. Một khoảnh khắc mà khán giả sẽ nhớ mãi.

Khi máy quay bắt đầu chạy, Lâm Nguyệt không còn cảm giác căng thẳng như trước. Cô nhắm mắt một lúc, hít sâu một hơi, và khi mở mắt ra, tất cả những gì còn lại chỉ là nhân vật mà cô đang hóa thân vào. Cảnh quay diễn ra suôn sẻ, mỗi lời thoại, mỗi cử chỉ đều thật sự nhập tâm. Cô biết đây là cơ hội để khẳng định bản thân. Mỗi bước đi trong ngành này đều cần có sự cố gắng, và cô đã sẵn sàng để làm điều đó.

"Cắt!" Đạo diễn hô lên, và cả đoàn phim im lặng. Một vài trợ lý quay phim lặng lẽ nhìn cô, ánh mắt tán thưởng. Đạo diễn tiến lại gần, vỗ nhẹ vào vai cô, nở một nụ cười hài lòng. "Tuyệt vời, Lâm Nguyệt. Cảnh này rất ấn tượng, cô đã làm tôi bất ngờ."

Lâm Nguyệt mỉm cười nhẹ nhàng, nhưng trong lòng lại cảm thấy có gì đó bất ổn. Đây là một thành công nho nhỏ, nhưng cô hiểu rằng, trong ngành này, mỗi chiến thắng đều có thể kéo theo những thử thách tiếp theo.

Ngay khi Lâm Nguyệt chuẩn bị rời khỏi phim trường, cô nhận được một cuộc gọi từ Cố Tuấn, người sản xuất của bộ phim. Anh ta yêu cầu cô đến văn phòng của mình ngay lập tức. Điều này khiến cô hơi bất ngờ, nhưng cũng không cảm thấy lo lắng. Cố Tuấn là người luôn bình tĩnh và thận trọng, nếu anh ta gọi, hẳn có chuyện quan trọng.

Khi đến văn phòng của Cố Tuấn, Lâm Nguyệt không khỏi ngạc nhiên khi thấy anh ta đang chăm chú xem một tài liệu gì đó trên màn hình máy tính. Ánh mắt anh đầy sự tập trung, nhưng cũng có gì đó khá nặng nề. Anh ta ngước lên nhìn cô, rồi cười khẽ, một nụ cười có phần mệt mỏi.

"Lâm Nguyệt, tôi biết cô đang gặp phải một số vấn đề trong đoàn phim." Cố Tuấn lên tiếng, giọng anh không giấu nổi sự lo lắng. "Nhưng tôi muốn cô hiểu rằng, trong ngành này, không phải ai cũng có ý tốt. Có thể cô đã bắt đầu nhận thấy sự thay đổi trong cách đối xử của mọi người."

Lâm Nguyệt gật đầu, đã cảm nhận được điều đó từ lâu. Nhưng cô không để những chuyện này làm ảnh hưởng đến công việc của mình. "Tôi không để những điều đó chi phối."

Cố Tuấn nhíu mày, nhìn thẳng vào cô, giọng điềm tĩnh. "Tốt. Nhưng nếu có gì bất thường, đừng ngần ngại báo cho tôi. Tôi sẽ giúp cô giải quyết."

Lâm Nguyệt không trả lời ngay mà chỉ nhìn anh, trong lòng tràn đầy sự biết ơn. Cô biết rằng, trong ngành này, sự hỗ trợ từ những người như Cố Tuấn là vô giá. Dù sao đi nữa, cô đã lựa chọn con đường này, và cô cũng phải chuẩn bị tâm lý để đối mặt với mọi thử thách.

Ngày hôm sau, Lâm Nguyệt quay lại phim trường với cảm giác căng thẳng hơn. Không khí vẫn lạnh lẽo như trước, nhưng có vẻ như mọi người đã dần quen với sự hiện diện của cô. Tần Nghiên không còn làm lơ cô như trước, nhưng cũng không có hành động gì quá đáng. Cô ta chỉ nhìn cô từ xa, ánh mắt thâm sâu như đang suy tính điều gì.

Lâm Nguyệt không để ý nhiều đến những ánh mắt đó. Cô tiếp tục công việc của mình, tập trung vào từng cảnh quay, không cho phép mình bị phân tâm. Dù có chuyện gì xảy ra, cô vẫn phải là chính mình, vẫn phải làm tròn vai diễn của mình. Đây là cơ hội để cô chứng tỏ bản thân, và cô sẽ không để bất kỳ ai cản bước.

Một buổi sáng, khi Lâm Nguyệt đang trên đường đến phim trường, cô nhận được một tin nhắn bất ngờ từ Khải Linh, người quản lý của mình.

"Lâm Nguyệt, tôi vừa nghe thấy một số thông tin. Cẩn thận với Tần Nghiên, cô ta đang âm thầm tạo ra rắc rối cho cậu. Tôi không muốn cậu bị vướng vào những trò chơi đó."

Lâm Nguyệt dừng lại, nhìn tin nhắn trên điện thoại một lúc lâu. Cô đã đoán được rằng Tần Nghiên sẽ không để yên cho cô, nhưng việc cô ta thực sự gây rắc rối cho mình khiến cô phải cảnh giác. Tuy nhiên, Lâm Nguyệt không hoảng sợ. Cô biết rằng, trong ngành này, người ta chỉ có thể tồn tại nếu biết cách đối phó với những thử thách.Ngày hôm sau, khi bước vào phim trường, Lâm Nguyệt gặp phải một tình huống khá khó xử. Tần Nghiên đứng trước cửa phòng thay đồ, ánh mắt của cô ta sắc lạnh, không một chút thân thiện.

"Lâm Nguyệt, tôi không biết cô có kế hoạch gì cho tương lai, nhưng tôi muốn cô hiểu rằng, trong ngành này, nếu không có ai đứng sau, cô sẽ không bao giờ tiến xa." Tần Nghiên nói, giọng điềm đạm nhưng đầy ẩn ý.

Lâm Nguyệt không đáp ngay, chỉ bình tĩnh nhìn cô ta. "Nếu muốn giúp, thì làm ơn giữ im lặng."

Tần Nghiên nhếch môi, không nói gì thêm. Cô ta chỉ lướt qua Lâm Nguyệt, để lại một không khí nặng nề và đầy thử thách. Lâm Nguyệt biết rằng, cuộc chiến này không chỉ diễn ra trên màn ảnh, mà còn trong những cuộc đấu trí ngầm. Nhưng cô cũng không sợ hãi. Cô đã từng vượt qua nhiều khó khăn, và lần này cũng vậy.Từng ngày trôi qua, Lâm Nguyệt tiếp tục cống hiến cho công việc, nhưng cũng dần nhận ra rằng mọi thứ không chỉ đơn giản là diễn xuất. Để tồn tại trong ngành này, cô không chỉ cần tài năng mà còn phải có khả năng đối mặt với những mưu đồ, những thử thách ẩn sau những nụ cười và những lời khen ngợi. Cô đã sẵn sàng cho những gì sắp tới.

Với sự kiên định và một trái tim đầy đam mê, Lâm Nguyệt biết rằng dù có phải đi qua bao nhiêu sóng gió, cô sẽ không bao giờ từ bỏ. Chắc chắn, cô sẽ không để ai cản bước mình.