Lâm Nguyệt đứng một mình trong góc nhỏ của phim trường, lặng lẽ quan sát mọi thứ xung quanh. Những chiếc đèn chiếu sáng rực rỡ, tiếng máy quay quay tròn không ngừng, và những người trong đoàn phim bận rộn chuẩn bị cho cảnh quay tiếp theo. Mỗi chi tiết trong không gian ấy đều gợi lại cho cô một quá khứ đã xa, một quá khứ đầy thử thách, thất bại nhưng cũng ngập tràn hy vọng và nỗ lực không ngừng nghỉ. Cô không còn là cô gái mơ mộng, thiếu kinh nghiệm ngày trước. Lâm Nguyệt đã trở thành một diễn viên thực sự, một người có đam mê, có hoài bão và quyết tâm chinh phục đỉnh cao của ngành giải trí.
Cách đây chưa lâu, khi nhận được cuộc gọi từ Cố Tuấn, người sản xuất đứng đầu dự án lớn nhất năm nay, trái tim Lâm Nguyệt đã đập mạnh. Đây là cơ hội mà cô đã chờ đợi suốt bao năm tháng – một cơ hội để bước ra ánh sáng, để khẳng định tài năng của mình. Tuy nhiên, như một người đã từng vấp ngã nhiều lần trong quá khứ, cô biết rằng cơ hội lớn luôn đi kèm với thử thách không nhỏ. Cô phải thật cẩn trọng, không thể để mình bị cuốn vào những cảm xúc nhất thời.
Khi nghe Cố Tuấn thông báo rằng cô sẽ là nữ chính trong bộ phim truyền hình quy mô lớn này, Lâm Nguyệt không mừng vội. Cô cần thời gian để bình tĩnh suy nghĩ và đánh giá tình hình. Cô sẽ phải đối diện với không chỉ kịch bản khó, mà còn là sự cạnh tranh khốc liệt từ các đồng nghiệp trong ngành. Những mối quan hệ trong phim trường không chỉ đơn giản là làm việc cùng nhau, mà còn là một cuộc đấu tranh thầm lặng, nơi mọi người đều có thể trở thành đối thủ hoặc đồng minh, tùy thuộc vào cách họ hành xử.
Phim trường rộng lớn, những chiếc xe tải chở thiết bị quay phim chạy qua lại. Lâm Nguyệt bước vào, lòng tràn đầy sự hồi hộp nhưng cũng đầy tự tin. Cô đã từng đi qua những ngày tháng khó khăn, những tháng ngày làm việc không ngừng nghỉ để rèn luyện kỹ năng diễn xuất. Cô đã vượt qua tất cả để có mặt ở đây, và lần này, cô không thể để cơ hội này tuột khỏi tay.
Lâm Nguyệt bước vào khu vực thay đồ, mắt liếc nhìn khắp nơi. Những diễn viên nổi tiếng đang trò chuyện với đạo diễn, tất cả đều tập trung vào công việc. Cô không hề cảm thấy lạc lõng, mà lại cảm thấy đây là nơi mà cô thuộc về. Đúng lúc đó, một người bước vào phòng – Tần Nghiên.
Tần Nghiên là một tên tuổi lớn trong ngành, người đẹp có danh tiếng và tài năng, luôn được ngưỡng mộ. Nhưng Lâm Nguyệt biết rằng Tần Nghiên không phải là người dễ dàng chấp nhận sự cạnh tranh. Cô ta bước vào, ánh mắt dừng lại một cách sắc bén, nhìn thẳng vào Lâm Nguyệt, dường như đang đánh giá cô.
"Lâm Nguyệt, nghe nói cô sẽ là nữ chính trong bộ phim này?" Tần Nghiên lên tiếng, giọng cô ta bình thản nhưng có chút gì đó khinh khỉnh.
Lâm Nguyệt mỉm cười nhẹ, ánh mắt cô bình tĩnh, không hề lo lắng hay bối rối. "Vâng, tôi rất vinh dự khi có cơ hội này." Cô không hề tỏ ra sợ hãi trước thái độ của Tần Nghiên, dù biết rằng sự cạnh tranh là điều không thể tránh khỏi trong ngành này.
Tần Nghiên nhếch môi, ánh mắt vẫn không rời khỏi Lâm Nguyệt. "Cô biết không, không phải ai cũng có thể giữ được vị trí nữ chính lâu dài trong ngành này." Lời nói của cô ta như một lời nhắc nhở đầy ẩn ý.
Lâm Nguyệt không phản ứng, chỉ nhẹ nhàng gật đầu. "Tôi nghĩ rằng tất cả đều cần phải làm việc chăm chỉ và thể hiện thực lực của mình." Cô nói, ánh mắt không rời khỏi Tần Nghiên. Đây là một cuộc chơi lớn, và cô không có thời gian để tham gia vào những trò đấu đá vặt vãnh.
Tần Nghiên chỉ cười khẩy một tiếng, quay lưng đi mà không nói thêm gì. Lâm Nguyệt không nhìn theo, mà chỉ bình tĩnh bước vào phòng thay đồ. Tần Nghiên có thể là một đối thủ đáng gờm, nhưng Lâm Nguyệt không phải là người dễ bị khuất phục. Cô biết rằng, chỉ có sự cố gắng và tài năng mới là thứ giúp cô đứng vững trong ngành này.
Ngày quay đầu tiên bắt đầu, và Lâm Nguyệt không thể không cảm thấy một chút căng thẳng. Đây là một bộ phim lớn, với sự góp mặt của nhiều tên tuổi nổi bật, và cô không thể để bản thân mình trở thành kẻ bị bỏ lại phía sau. Cảnh quay đầu tiên mà cô phải thực hiện là một cảnh cực kỳ khó, đòi hỏi diễn viên phải thể hiện sự đau đớn tột cùng nhưng cũng phải giữ được vẻ ngoài lạnh lùng, kiên cường.
Khi đứng trước máy quay, Lâm Nguyệt hít sâu một hơi, rồi dần dần nhập tâm vào nhân vật của mình. Cô không nghĩ về những người xung quanh, không nghĩ về những thử thách sắp đến, mà chỉ nghĩ về nhân vật mà cô đang hóa thân. Mỗi cử động, mỗi ánh mắt đều phải thể hiện rõ sự đau đớn nhưng cũng là một sự phản kháng mạnh mẽ.
Khi đạo diễn hô "Cắt", không khí trong phòng lập tức trở nên im lặng. Đoàn phim dường như chìm vào một không gian khác, và ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía Lâm Nguyệt. Đạo diễn, người đã làm việc trong ngành hơn hai mươi năm, bước lại gần cô, ánh mắt trầm tư.
"Lâm Nguyệt, tôi chưa từng thấy ai có thể nhập vai vào một nhân vật khó như vậy một cách tự nhiên như cô."
Cô chỉ nhẹ nhàng gật đầu, không để lộ bất kỳ cảm xúc gì. Cô biết rằng đây chỉ mới là sự khởi đầu. Chỉ có những bước đi vững chắc trong nghề mới có thể giúp cô tiến xa hơn, và cô quyết tâm không bỏ cuộc.
Trong những ngày quay tiếp theo, Lâm Nguyệt bắt đầu nhận thấy sự cạnh tranh ngày càng rõ rệt từ phía Tần Nghiên. Cô ta luôn có những hành động lén lút, cố gắng làm mọi thứ trở nên khó khăn hơn cho Lâm Nguyệt. Một lần, khi Lâm Nguyệt đến phim trường để chuẩn bị quay, cô phát hiện ra bộ trang phục của mình đã bị thay đổi mà không có lý do. Cô không thể mặc vừa bộ đồ đã chuẩn bị từ trước, khiến cảnh quay bị chậm lại.
"Cái này không phải là ngẫu nhiên đâu." Khải Linh, quản lý của Lâm Nguyệt, lên tiếng khi thấy cô tỏ ra khó chịu.
"Có thể là Tần Nghiên." Lâm Nguyệt đáp, vẻ mặt vẫn bình thản nhưng trong lòng lại có một cảm giác bất an.
Khải Linh khẽ thở dài. "Cậu phải cẩn thận. Cô ta không phải là kẻ dễ đối phó."
Lâm Nguyệt không trả lời, chỉ nhẹ nhàng nhếch môi cười. Cô biết rằng ngành giải trí này không chỉ đơn giản là làm việc chăm chỉ, mà còn là một cuộc chiến ngầm, nơi mỗi người đều có thể trở thành kẻ thù. Nhưng cô đã quyết tâm không để bất kỳ ai ngáng đường mình.
Một vài ngày sau, Lâm Nguyệt lại đứng trước máy quay, thực hiện một cảnh quay quan trọng. Cô phải thể hiện một nhân vật không chỉ mạnh mẽ mà còn có những tổn thương sâu sắc. Lần này, Lâm Nguyệt không chỉ muốn diễn, mà còn muốn làm cho khán giả cảm nhận được mỗi cảm xúc trong trái tim nhân vật. Cảnh quay này có thể là bước ngoặt trong sự nghiệp của cô, vì vậy cô không thể thất bại.
Khi đạo diễn hô "Cắt", không khí trong phòng lại một lần nữa tĩnh lặng. Đoàn phim nhìn cô, ánh mắt đầy sự ngạc nhiên và khâm phục. Đạo diễn bước lại gần cô, không giấu nổi sự tán thưởng.
"Cô thật sự rất xuất sắc. Tôi nghĩ cô sẽ có một tương lai rất sáng lạng trong ngành này."
Lâm Nguyệt không nói gì, chỉ khẽ mỉm cười, rồi quay lưng bước đi. Cô biết rằng, hành trình của mình mới chỉ bắt đầu và lần này, cô sẽ không để bất kỳ ai cản bước.