Chương 16: Là chị ép tôi.
1 tuần sau đó, Trầm Yên cũng đã ra khỏi phòng, cô cũng nói cười với mọi người nhưng khi gặp Trầm Ngôn thì cô sẽ trốn tránh, nên số lần mà Trầm Ngôn gặp Trầm Yên có thể đếm trên đầu ngón tay.Tuy tức giận nhưng Trầm Ngôn không nỡ làm gì Trầm Yên, y không nỡ giam cầm cô ấy vào không gian, không nỡ nhìn thấy gương mặt tươi tắn kia sẽ tái nhợt đầy câm hận nhìn mình.
Ừ...
Nói đúng ra y sợ...
Y không biết phải làm thế nào nếu nhìn thấy ánh mắt của Trầm Yên lúc đó...
Đến cả tưởng tượng y cũng không giám.
Y thật nhát gan.
Cũng thật yếu ớt, nếu y có thể mạnh hơn một chút, chỉ một chút thôi cũng được....
Y đã không mất kiểm soát như thế, sẽ không đối với Trầm Yên làm ra hành động quá đáng như thế, y có thể che giấu lâu hơn một chút...
Có thể làm cho cô chấp nhận y dễ dàng hơn...
Thật đáng ghét mà...
Như thế cô sẽ không chán ghét y như thế này rồi...
Ha ha....
Trầm Ngôn thả người nằm trên giường, cánh tay che khuất cặp mắt của mình, hơi thở mệt mỏi lan tràn cả người y.
Trầm Ngôn cảm thấy sức lực toàn thân của mình đã mất sạch, còn tệ hại hơn là đối đầu với ba tên quái nhân kia nữa.
____
Trầm Yên mấy ngày nay cũng không tốt hơn được bao nhiêu, cảm giác tội lỗi cứ chiếm cứ trong đầu cô, nên mỗi khi nhìn thấy Trầm Ngôn cô đầu tận lực trốn tránh.
Trầm Yên đang nghĩ, mình có nên rời khỏi đây không, cô không muốn nhìn tiểu Ngôn khó chịu, làm ra hành vi ngày hôm đó giờ mình còn ở đây hỏi sao em ấy không khó chịu chứ.
Nhưng nếu đi..
Thì cô nên đi đâu đây?
"Cốc cốc cốc."
Đúng lúc này tiếng gõ cửa vang lên, Trầm Yên nhanh tay lau đi nước mắt trên mặt, cô đi lại mở cửa thấy Quân Nhã đứng trước phòng thì cười nhẹ nói:
" Có chuyện gì sao Nhã ?"
Quân Nhã liếc nhìn con mắt đỏ hoe của Trầm Yên thì khẽ lắc đầu, chậm chạp nói:
" Khang Triệt thiếu gia hẹn cô ở trung tâm khuôn viên, đến liền đấy."
Trầm Yên khẽ cười nói:
"Cảm ơn tôi đi liền."
Nói xong Trầm Yên liền đi ngang qua người Quân Nhã, chậm rãi đi ra ngoài.
Quân Nhã nhìn bóng lưng của Trầm Yên mà thở dài, hai tên này thật phiền phức.
Khẽ nhún vai, Quân Nhã tàng tàng đi đến cửa phòng của Trầm Ngôn, nàng không chút khách khí đẩy cửa đi vào, thấy Trầm Ngôn nằm trên giường bất động thì cà rỡn nói:
"Trầm Yên đi gặp trai kìa cậu còn thảnh thơi nằm đây ngủ à? Thật khâm phục nga"
Trầm Ngôn nằm trên giường liền bật dậy, y chộp lấy Quân Nhã khẽ quát:
"Cô ấy đi khi nào? Với ai? Đi đâu hả?"
Quân Nhã bất mãn liếc Trầm Ngôn nhưng cũng ngoan ngoãn trả lời:
" Vừa đi, đi với Khang Triệt, ở trung tâm khuôn viên. Thật là tay đau chết đi được. "
Trầm Ngôn không quan tâm đến Quân Nhã kêu đau, sắc mặt y u ấm đi nhanh ra ngoài.
Lại là Khang Triệt..
Chết tiệt hết Lâm Trình giờ lại đến Khang Triệt rốt cuộc chị còn tính kéo bao nhiêu ong bướm tới đây hả?
Lần này cho dù chị có hận tôi đi nữa tôi cũng sẽ làm theo ý mình.
______
Trầm Yên bình thản đi đến chỗ hẹn, cô không muốn ở nhà, cô sợ lại nhìn thấy tiểu Ngôn nên đành trốn tránh ra ngoài.
Haiz..
Khang Triệt đã có mặt tại chỗ hẹn, hắn nhìn thấy Trầm Yên thì vẫy tay cười đi tới:
"Tôi sợ cô không đến."
Trầm Yên khẽ cười nói:
"Khang thiếu mời sau tôi không đến được."
Khang Triệt cười cười, hắn nhìn xung quanh rồi kéo Trầm Yên lại gốc khuất vắng người.
Trầm Yên mặc kệ hắn kéo mình đi, còn vì lý do gì lại tin tưởng hắn thế à? Sắp biết rồi đấy.
"Trầm Yên tôi muốn nhờ cô giúp một chuyện!"
Sắc mặt Khang Triệt nghiêm túc nhìn Trầm Yên, cô nhìn hắn gật đầu ý bảo cứ nói, Khang Triệt hít sâu một hơi như thêm động lực cho mình rồi nói:
"Ba tôi muốn tôi kết hôn với Trân Thiển tiểu thư Trân gia mục đích là kéo dài quan hệ thân thiết giữa hai nhà. Nhưng cô biết đó tôi không thể, tôi chỉ muốn sống chung với Hàn."
Trầm Yên tà tà liếc nhìn gương mặt đang đỏ bừng của Khang Triệt. Hiểu rõ nói:
"Cậu muốn tôi đóng giả làm bạn gái rồi dẫn về ra mắt, cho ba cậu không ép cậu kết hôn với Trân Thiển tiểu thư, xong sẽ như không hợp rồi chúng ta tách ra! Đúng không? "
Khang Triệt cười hì hì nói:
"Yên Yên thật thông minh, nhưng không đơn giản như thế, tôi muốn chúng ta giả kết hôn luôn, như thế sẽ dễ dàng. Yên Yên ~ nể tình chúng ta quen biết nhiều năm cô giúp tôi đi ~"
Trầm Yên khoanh tay đứng đó suy nghĩ một hồi liền cười nói:
"Giúp cậu tôi có lợi gì?"
Khang Triệt vỗ ngực nói:
"Chỉ cần cô kết hôn với tôi, em trai và những người banh của cô sẽ an toàn tuyệt đối luôn!"
Trầm Yên bật cười khẽ đáp:
" Được tôi giúp cậu!"
Dù sao tiểu Ngôn sẽ không chấp nhận cô thôi thì cứ kết thúc thế này đi.
Đối với tiểu Ngôn chắc sẽ nhẹ nhõm hơn nhiều.
Trầm Yên khẽ lắc đầu cười khổ.
Trong gốc tối, Trầm Ngôn vừa đuổi đến đã nghe thấy đoạn đối thoại của hai người.
Trầm Yên muốn kết hôn...
Kết hôn với người vừa mới quen biết không lâu....
Y ngơ ngác đứng đó, trái tim như bị xé thành từng mãnh nhỏ, đau đớn không chịu nổi, lòng ngực nặng nề làm y hít thở không thuận.
Ha ha....
Trầm Yên là chị ép tôi!
_____hết chương____
Thương Thiếu: - ta đang vui vẻ a vui vẻ hắc hắc