Trò Chơi Mô Phỏng Trận Doanh

Chương 2.1

Akae Natsuki rất giỏi nhập vai vào nhân vật trong game. Với cậu, đây mới là cách chơi game thực tế ảo thoải mái nhất. Vậy nên, ngay khi thể lực hồi đầy sau giấc ngủ, việc đầu tiên cậu làm là khám phá căn phòng ngủ mà tối qua chưa kịp đυ.ng đến.

Trước đó, khi lướt qua diễn đàn, cậu chỉ xem qua loa nhưng cũng nhận ra lý do Trò Chơi Mô Phỏng trận doanh được yêu thích đến vậy: độ chân thực chiếm phần lớn. Thậm chí, một số người chơi còn bị phân vào những Thân phận phải tự tìm manh mối để hiểu rõ thân phận. Xui thay, cậu rõ ràng nằm trong số “một số người chơi” đó.

Nhưng với khả năng xuất sắc vốn có, Natsuki chẳng cần lục lọi nhiều. Cậu nhanh chóng tìm thấy một cuốn sổ tiết kiệm với số tiền khổng lồ trong tủ đầu giường, bên dưới đè ép một tờ báo cũ đã ngả vàng, có vẻ thường xuyên được lật xem trong gần một năm qua. Trên trang nhất là bức ảnh của một cặp vợ chồng.

Cậu chớp mắt, cầm tờ báo đứng cạnh giường. Đôi mắt đỏ nhạt ánh lên vẻ sắc sảo, đảo quanh phòng một vòng.

[Chiếc vali mới mua]

[Tủ quần áo gỗ chạm khắc trống rỗng]

[Bàn học sạch sẽ]

[Chiếc giường vừa có người ngủ qua]

Natsuki nhìn chằm chằm vào dòng chữ trắng nổi trên chiếc chăn đã được gấp gọn hồi lâu. Đột nhiên, tất cả dòng chữ méo mó trong phòng đồng loạt nhấp nháy.

[Phán đoán: Chủ nhân căn phòng là một nam giới vóc dáng mảnh khảnh, khoảng 18 đến 22 tuổi, cao tầm 177cm, không thích giao tiếp, ưa sạch sẽ, tối qua ngủ rất muộn.]

Tầm mắt Natsuki khựng lại một chút, rồi cậu bình tĩnh dời đi, tiện tay tắt kỹ năng [Thám tử] vừa mở khóa tối qua.

Hiệu quả cũng tạm được, nhưng với trình độ này, không cần kỹ năng cậu cũng làm được… Thôi kệ, trong phòng khởi đầu thì cùng lắm chỉ suy ra được mấy thứ này. Sau này có cơ hội sẽ thử ở chỗ khác vậy.

Khám phá xong phòng ngủ, Natsuki vươn vai một cái, mò vào bếp lấy đại một lát bánh mì nướng ngậm trên miệng, rồi ngồi xếp bằng lên sofa để sắp xếp lại “dòng suy nghĩ nhập vai” của mình.

Cậu xem kỹ tờ báo, phát hiện mô hình của cặp vợ chồng này dường như dựa trên dữ liệu của chính cậu. Kèm theo dòng chữ [Người đã khuất cùng phu nhân] bên dưới ảnh, trời ạ, hóa ra “Akae Natsuki” – người nhảy hai cấp để vào học viện cảnh sát – còn là một kẻ thừa kế gia sản kếch xù. Mới nhập học được có một tuần, điều này khiến độ khó nhập vai của cậu giảm xuống đáng kể.

Theo trang giới thiệu của Trò Chơi Mô Phỏng trận doanh, đây là một game đối kháng mô phỏng. Mỗi bản đồ có hai trận doanh, người chơi sẽ được phân bổ ngẫu nhiên vào một phe dựa trên nghề nghiệp và dữ liệu cá nhân, rồi giúp phe đó giành chiến thắng cuối cùng. Nhiệm vụ chính thường là gợi ý về trận doanh của người chơi. Vừa rồi cậu lướt lại diễn đàn, thấy có người nhắc rằng làm hay không làm nhiệm vụ chính đôi khi không ảnh hưởng lắm đến thắng thua. Nhưng với một kẻ theo đuổi “cày full bộ sưu tập” như Akae Natsuki, đương nhiên là phải làm hết rồi.

Chuyện liên quan đến nhiệm vụ tạm gác lại đã. Natsuki nhớ ra rằng, với tư cách tựa game hot nhất hiện nay, diễn đàn của Trò Chơi Mô Phỏng có thông tin về cốt truyện chính của từng bản đồ.

Chẳng hạn như bản “Câu Chuyện Phá Án” cậu đang chơi, nghe đâu NPC chính của phe đỏ là một thiếu niên 17 tuổi bị công nghệ đen biến thành học sinh tiểu học, còn tổ chức phe đen thì theo đuổi giấc mộng trường sinh bất lão… một “nhà máy rượu pha loãng”?

Lấy được thông tin cần thiết, Natsuki thoát khỏi trang người chơi.

Hiện tại, cậu đang ở mốc thời gian bảy năm trước khi NPC chính xuất hiện. Vậy tức là – cậu có hẳn bảy năm để cày dữ liệu, thu thập thành tựu và CG!

Nghĩ đến đây, dù vẻ mặt Natsuki không đổi, nắm tay cậu vô thức siết chặt. Nếu soi gương lúc này, cậu sẽ thấy đôi mắt đỏ nhạt của mình sáng rực lên.

Dù sao thì trước khi vào game, cậu đã điều chỉnh tỷ lệ thời gian trong game so với thực tế lên mức tối đa. Đến khi thông quan, cũng vừa kịp kết thúc kỳ nghỉ bảy ngày của công ty thám tử thôi! Akae Natsuki cực kỳ hài lòng với sự sáng suốt của mình.