Trà Xanh Đến Nhà

Chương 8

Chu Tĩnh kinh ngạc quay phắt lại..

Tôi để lại một nụ cười bí hiểm cho cô ta trước khi quay người và mở cửa rời đi.

"Chu Tĩnh em ra đây cho anh. Mau thành thật nói cho anh biết, có phải em ở bên ngoài đã chọc tức người không nên dây vào không?"

Chu Khải, cũng là anh trai Chu Tĩnh, một thân lửa giận đi vào tìm Chu Tĩnh khắp nhà.

Nhìn quanh không thấy, anh ta liền hướng ánh mắt về phía tôi.

Tuy tôi hơi bối rối nhưng tôi không ngại chỉ đường cho anh ta.

Khi Chu Khải đang đi về phía căn phòng thì Chu Tĩnh và mẹ chồng tôi nghe thấy tiếng người lạ nên bước ra từ bên trong.

“Anh, sao anh lại tới đây?”

Gặp lại anh trai của mình, Chu Tĩnh thấy Chu Khải lại không vui vẻ gì mà trong giọng nói còn có chút gi.ận d.ữ.

Chu Khải đi thẳng vào vấn đề, đưa số điện thoại di động của ai đó ra trước mắt: "Em có biết người này không ?"

“Em biết, em biết.” Đồng tử hai mắt Chu Tĩnh chợt thắt lại.

Tôi nheo mắt, ra sức đứng thẳng người.

Chu Tĩnh dường như rất s.ợ h.ã.i.

"Em và người này có quan hệ gì? Sao hắn lại tới chỗ anh tìm em?"

Đối mặt với sự tra hỏi hung h.ã.n của Chu Khải, Chu Tĩnh liền rơi nước mắt nhưng không nói một lời nào.

Mẹ chồng bên cạnh thấy vậy lại an ủi cô ta: "Đừng lo lắng, có gì cứ ngồi xuống trước rồi từ từ nói."

Chu Khải dằn cơn giận xuống, hạ giọng nói rằng người đó là chồng của cô ta, đồng thời lặp lại những gì cô ta đã kể với chúng tôi trước đó.

Suy cho cùng họ cũng là anh em ruột.

Cho dù có thế nào thì khi nghe tin em gái của mình bị ng.ư.ợ.c đ.ã.i, b.ắ.t n.ạ.t đều sẽ t/ức gi/ận đến mức muốn đánh người.

Chu Khải nắm chặt nắm đấm, nghiến răng nghiến lợi tuyên bố:

"Cái tên này thật sự xem Chu gia chúng tôi không ra gì. Em mau gọi cho hắn, yêu cầu hắn nếu muốn tìm người thì hãy đích thân tới đây, anh sẵn sàng đón tiếp."

Chu Tĩnh vẫn chỉ im lặng, kế đến ủ rũ lắc đầu như thể rất đau lòng, đến nỗi đời này kiếp này không muốn nhìn thấy người đó nữa.

Nhưng giọng nói bên trong xem ra lại ở một trạng thái khác: "Không được, không thể để hắn đến đây, nếu không sẽ bị bại lộ hết."

Đầu tôi bắt đầu nhảy số.

Bị lộ sao?

Cô ta đang che giấu điều gì à?

Thú thật, tôi có tò mò nhưng chỉ một chút.

Điều ưu tiên và cần thiết hơn cả là tống cổ Chu Tĩnh ra khỏi nhà tôi.