Đại Họa Trú Ẩn, Tích Trữ Sinh Tồn

Chương 19: Ánh mắt ngoài cửa (1)

Cái gì gọi là thực vật đột biến hàng loạt? Trong đầu Hoa Trì chỉ còn lại tiếng ong ong.

Lời giải thích của bảo vệ tóm gọn thành hai ý chính: Thứ nhất, thực vật đang đột biến với tốc độ cao, nhiều loài đã bắt đầu trở nên hung hãn. Thứ hai, một số thực vật sinh sản bằng cách ký sinh lên cơ thể người, kẻ bị ký sinh chỉ được phát hiện khi cây phá vỡ cơ thể để chui ra.

Căn cứ đã gấp rút chế tạo máy quét, dùng để kiểm tra những ai từng tiếp xúc gần với thực vật.

Thông tin này đã được phổ biến rộng rãi trong căn cứ một thời gian. Những ai ra ngoài từ cuối tháng 8 đều không dám bén mảng đến nơi có nhiều cây cối. Vì Hoa Trì không ở trong căn cứ nên không hề biết chuyện.

Nhưng khi nằm trên ghế xe, tay cậu run lên từng cơn, cố gắng không kêu thành tiếng. Mình đã ở trong rừng nhiều ngày, ngày nào cũng tiếp xúc với cây cối cơ mà!

Việc này tuyệt đối không thể để lộ! Trong đầu Hoa Trì hiện lên hình ảnh viện nghiên cứu, nếu chuyện này lộ ra, chắc chắn cậu sẽ bị bắt làm thí nghiệm!

Cậu được thông báo rằng mọi vật tư nộp lên đều đạt tiêu chuẩn. “Mọi vật tư cậu nộp lên đều có thể dùng, đây là số điểm đổi từ các vật còn dư ngoài những vật tư để được vào thành phố, cậu giữ lấy.”

Hoa Trì nhận lại tấm thẻ ghi điểm tích lũy của mình. Không còn kịp nghĩ tại sao hôm nay cậu còn được thêm điểm, thay vì bị trừ hết, cậu không suy nghĩ nhiều mà chỉ muốn nhanh chóng về phòng nghỉ ngơi.

“Cảm ơn ngài.” Cậu lái xe tiến vào căn cứ, dừng lại ở một khu chung cư cũ nát ở ngoại ô.

Trên cánh cổng sắt rỉ sét có dòng chữ lớn: Khu dân cư Hòa Bình. Lớp sơn đỏ bong tróc, cánh cửa mở toang, gió thổi tạo ra những tiếng ken két khó chịu.

Đậu xe xong, Hoa Trì cầm chắc con dao, cẩn thận bước vào tòa nhà.

Căn cứ thành phố A bao gồm một vài khu dân cư liên kết và các tòa nhà như tòa hành chính nghiên cứu viện ở phía Đông. So với biệt thự ở khu trung tâm và các tòa cao tầng ở khu phía Tây, khu dân cư Hòa Bình nơi Hoa Trì sống là một khu dân cư cũ kỹ, điển hình của những khu nhà tồi tàn. Tầng cao nhất chỉ có sáu tầng, ngay sát tường bao quanh căn cứ. Người sống ở đây thường tự trào phúng rằng khi căn cứ bị phá, họ sẽ là những người chết đầu tiên.

Từ cánh cửa một căn hộ tầng một, phát ra những âm thanh khó nghe khiến Hoa Trì khựng lại vài giây. Cậu cúi đầu, bước tiếp lên tầng bốn, lấy chìa khóa ra giả vờ mở cửa.

Một, hai, ba! Trong lòng cậu đếm ngược, sau đó bất ngờ quay đầu lại. Qua khe cửa đối diện, một đôi mắt đang nhìn chằm chằm về phía cậu. Hoa Trì nheo mắt, giận dữ trừng lại.

“Đồ nghèo kiết xác…” Cậu nghe được một giọng nói thì thầm vọng ra từ trong căn hộ đối diện.

Thở dài đầy chán nản, sự khó chịu từ sâu trong lòng cậu trào lên. Hoa Trì quay người, đạp mạnh vào cánh cửa sắt đối diện. Cánh cửa đóng sập lại với một tiếng vang lớn.

Dùng con dao trong tay làm động tác đe dọa vài cái về phía cửa đối diện, Hoa Trì mới bước vào căn hộ của mình.

Khu nhà cậu ở tập trung toàn những người bình thường. Có người tốt, nhưng cũng không thiếu kẻ xấu. Hoa Trì không may khi tầng cậu ở chẳng có ai tử tế. Mà với tình trạng thiếu nhà ở như hiện tại, muốn đổi nhà cũng rất khó.

Những lúc thế này, cậu lại nhớ nhung cuộc sống yên tĩnh trong hầm trú ẩn của mình.

Kiểm tra toàn bộ căn hộ, chắc chắn không có gì bất thường, Hoa Trì nhìn đồng hồ thấy đã gần 12 giờ trưa. Đây là lúc căn cứ phát tin tức định kỳ. Cậu bật chiếc radio đặt giữa phòng khách.

Tin tức phát ba lần mỗi ngày: buổi sáng tổng hợp thông tin hôm qua, buổi trưa cập nhật tình hình mới, buổi tối tóm tắt ngày hôm nay và thông báo nhiệm vụ ngày mai.

“Đây là tin tức mới nhất.”

“Căn cứ thành lập đội săn lùng thực vật đột biến, các dị năng giả được khuyến khích tham gia. Đội trưởng Thẩm Chân sẽ dẫn đội tiêu diệt những thực vật biến dị lớn trong nội thành thành phố A…”

“Căn cứ sẽ mở các chợ trao đổi tại khu A, B, C và D, khuyến khích các thành viên đổi vật tư với nhau để tránh lãng phí tài nguyên…”