Không có máy khoan điện, Hoa Trì phải tự tay tháo từng con ốc vít. Thân hình gầy gò nhưng săn chắc của cậu toát ra sức mạnh, Hoa Trì làm việc nhanh nhẹn, gỡ toàn bộ ghế ngồi.
Hiện tại, cấu trúc xe tải nhỏ như sau: phía trước là ghế lái và ghế phụ, ngay sau ghế lái là một thùng dầu nhỏ đã rỗng.
Bên cạnh thùng dầu, phía sau ghế phụ là hai hộp công cụ lớn – kho báu của Hoa Trì. Một hộp là bộ dụng cụ sửa chữa ô tô, hộp còn lại là bộ dụng cụ gia dụng, tất cả đều là đồ cậu tích góp được trong các lần tìm vật tư.
Ghế phụ còn chứa các món đồ khác như nấm khô chờ kiểm tra, quần áo dự phòng, và mấy hũ mứt hoa quả mà cậu đã vất vả nấu.
Những thứ này không thể bỏ lại.
Dưới ánh mặt trời, khuôn mặt nhỏ nhắn của Hoa Trì đỏ bừng vì nắng nóng, cậu lại bắt đầu lo lắng.
Dựa vào ước tính, để vận chuyển hết số hàng này về hang động phải mất 3-4 chuyến. Không được không được! Người thì có thể cố gắng, nhưng xe hết dầu là chịu chết! Dầu ở căn cứ vừa đắt lại bị hạn chế số lượng đổi mỗi ngày. Lượng xăng trong xe của Hoa Trì chỉ đủ để cậu chạy thêm một lượt nữa, nhưng như vậy cậu chưa chắc đã đủ xăng để đi đến hang động vào lần sau.
Nếu chiếc xe đó vẫn dùng được thì tốt biết mấy! Ánh mắt Hoa Trì nhìn qua lại giữa chiếc xe tải bị lật trong hố sâu và chiếc xe nhỏ của mình. Chiếc đầu kéo của xe tải trông rách nát chẳng khác nào đống sắt vụn, khiến cậu phải từ bỏ hy vọng lái nó đi.
Cậu cúi xuống nhìn vào gầm xe tải. Chiếc xe đã nằm đây gần một năm trời mà chẳng ai phát hiện ra. Chứng tỏ khu vực này rất hoang vắng, ít người qua lại. Đây cũng là một khu vực xa đường cao tốc gần nhất, không hiểu sao chiếc xe này lại lạc đến đây.
Hoa Trì gõ thử vào bình chứa nhiên liệu của xe tải. Âm thanh vang lên nặng nề.
Hở?
Hình như trong đó vẫn còn dầu!
Dầu điêzen của xe tải không thể dùng trực tiếp cho xe nhỏ chạy xăng. Nhưng ở căn cứ, 5 lít điêzen có thể đổi được 4 lít xăng. Cũng có một vài người ở bên ngoài chuyên kinh doanh đổi dầu. Vậy là cậu có thể lấy điêzen từ đây rồi đổi lấy xăng để sử dụng!
Nghĩ là làm!
Hoa Trì đóng cửa thùng xe tải lại, lái xe trở về thành phố A.
Thành phố A rất rộng. Có nhiều người không đủ vật tư để vào căn cứ, hoặc có những dị năng giả đủ mạnh để không cần đến căn cứ sống sót.
Ở một khu vực cách căn cứ khoảng 10 km, có một điểm đổi dầu. Nghe nói nơi đó có một dị năng giả có khả năng sản xuất dầu. Họ chiếm giữ một trạm xăng và sống rất thoải mái nhờ vào việc kinh doanh dầu.
Ngưỡng mộ thì cũng chỉ là ngưỡng mộ, Hoa Trì vừa lái xe vừa cảnh giác. Đến gần điểm đổi dầu, cậu bắt gặp một trận chiến lớn đang diễn ra. Xa xa, trạm xăng bị bao vây bởi một đám đông xác sống khổng lồ. Hoa Trì vội tấp xe vào lề, tắt máy.
Thảo nào suốt chặng đường này không gặp mấy con xác sống, chắc là bọn quái vật xung quanh đều đã bị dẫn đến đây hết rồi!
Số lượng xác sống vây quanh trạm xăng phải lên đến cả nghìn con, trong không khí ngập mùi cháy khét. Nghĩ tới cái gì, Hoa Trì theo bản năng lùi xe lại thêm 10 mét.
Bên trong đám xác sống, những lưỡi dao gió màu xanh lam liên tục chém qua, cắt đứt đầu lũ xác sống như thái rau. Từ xa, từng mảnh thi thể văng ra ngoài, vài mảnh nhỏ thậm chí còn đập vào cửa kính xe của Hoa Trì.
Thật kinh khủng, nhưng cũng thật mạnh! Hoa Trì ước ao!
Trong đám xác sống, ánh lửa bất ngờ bừng lên – một xác sống hệ hỏa!
Con xác sống hệ hỏa tạo ra một quả cầu lửa khổng lồ, ném thẳng về phía trạm xăng, trạm xăng sẽ nổ mất. Hoa Trì dựa sát phần gáy vào tựa ghế, cắn chặt môi.
Quả cầu lửa chưa kịp chạm đất thì một quả cầu nước lao đến, va chạm với quả cầu lửa, tạo thành một làn sương trắng giữa không trung.
Lũ xác sống đổ rạp từng con một, mùi thối rữa và xác cháy bốc lên trong phạm vi trăm mét xung quanh, lấy trạm xăng làm trung tâm.
Mãi đến khi con xác sống cuối cùng ngã xuống, lúc này, Hoa Trì mới nhìn thấy mấy bóng dáng của các dị năng giả.