Tận Hưởng Kì Nghỉ Giữa Mạt Thế

Chương 2-2: Thế giới bị nước bao trùm

Thiên Thu vừa gặm cánh gà vừa giơ ngón cái lên khen mẹ: "Mẹ à, mẹ quá là lợi hại! Con ngưỡng mộ mẹ lắm luôn!"

Mẹ Hạ rất vui khi được con trai thật lòng khen ngợi. Bà vui vẻ ra mặt mà nói: "Con ăn nhanh lên, ăn nhiều vào. Lát nữa mà không muốn ra biển thì ngồi ở gần biển ngắm cảnh là được rồi, nhà mình không thiếu hai con cá đó đâu."

Thiên Thu gật đầu lia lịa. Thấy con trai ăn ngon lành, mẹ Hạ cũng yên tâm rồi, sau đó bà ra ngoài làm việc và dặn dò Thiên Thu đi biển phải cẩn thận.

Khi mẹ Hạ đi rồi, Thiên Thu mới nghiêm túc tận hưởng món ngon, gà hầm ăn ngon như vậy thì phải thong thả chậm doãi mà ăn sạch. Sau khi ăn hết sạch, anh đứng dậy chuẩn bị ra bến đò. Vừa lúc đó, một đứa trẻ khoảng bốn năm tuổi chạy nhanh mà vọt vào tới nói: "Anh Hạ, em nghe mẹ em nói nhà anh làm thịt gà, em cũng muốn ăn!"

Hạ Hòa Chương hơi ngạc nhiên trước thái độ của hiển nhiên đứa trẻ này. Cậu nhớ lại trong truyện, mình không có em trai, vậy chắc chắn đứa trẻ này là con của bà Lý vừa rời đi. Chưa kịp để Hạ Hòa Chương nói gì, Tiểu Hàn đã chạy thẳng đến chiếc bàn gỗ cũ kỹ và thấy một đống xương gà đã gặm sạch.

Đứa trẻ sững sờ trong hai giây rồi òa lên khóc lớn và chạy ra ngoài, vừa chạy vừa kêu lớn: "Hạ Hòa Chương cướp thịt gà của con! Cậu ta ăn hết thịt gà của con rồi!"

Thiên Thu “……”

Vậy ra không chỉ mình là nhân vật phản diện trong câu chuyện này, mà đứa trẻ thèm đánh này sau này chắc là cũng sẽ trở thành một nhân vật phản diện luôn.

6161 nhận ra suy nghĩ của Hạ Hòa Chương, nhanh chóng phủ nhận: "Không phải đâu nha."

Hạ Hòa Chương hơi ngạc nhiên: "Vậy là thằng nhỏ này sẽ không trở thành nhân vật phản diện à?"

"Không, ý tớ là đứa trẻ này sẽ không có tương lai. Vì Tiểu Hàn khóc lóc ầm ĩ khiến Hạ Hòa Chương cảm thấy xấu hổ, sau đó khi ra biển, Hạ Hòa Chương phát hiện Tiểu Hàn đuối nước ở bờ biển nhưng không cứu. Và rồi, đứa trẻ này cũng chết đuối vào tối hôm đó." 6161 bình tĩnh giải thích.

Thiên Thu "..." Thì ra mình mới là nhân vật phản diện thực sự.

Sau khi nhận rõ bản chất thân phận thật sự của mình một lần nữa, Hạ Hòa Chương rời đi trong tiếng khóc nháo của Tiểu Hàn. Còn thằng nhóc thiếu đánh này, khi vớt lên thì tiện tay đánh nó một trận cho hả giận. Dù sao nó cũng chỉ là một đứa trẻ. Cậu còn đã từng không so đo chuyện cũ mà cứu sống mấy con ve sầu đâu, còn chăm sóc chúng đến lúc chùng già, thậm chí còn nhặt giác giúp chúng, cái loại mà không còn một miếng í"

Ngay sau khi Hạ Hòa Chương rời đi, phía sau cậu xuất hiện hai người. Nếu quay đầu lại, Thiên Thy sẽ nhận ra cả hai đều là những người quen biết: Vinh Luật, nhân vật chính và cũng là hàng xóm của cậu, cùng với một người là người đi theo Hạ Uẩn Thần- anh trai của cậu, đang đứng bên cạnh Vinh Luật một cách khá bất thường.

"Nếu cậu không tin tôi, tối nay đi xuống dưới đá ngầm, Hạ Hòa Chương sẽ tận mắt nhìn thấy Tiểu Hàn chết đuối." Phạm Thanh Chúc nói một cách chắc chắn.

Ánh mắt Vinh Luật lóe lên một tia suy nghĩ sâu xa. Trước khi Phạm Thanh Chúc càng lo lắng hơn thì mới thong thả nói : "Nếu cậu thực sự có khả năng nhìn thấy tương lai, tôi có thể phá lệ cho cậu gia nhập đội của tôi."

Nghe được lời hứa này của Vinh Luật, Phạm Thanh Chúc cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Trong thế giới khắc nghiệt này, sinh tồn không chỉ đối mặt với những khó khăn từ môi trường mà còn từ cả những con người. Gia nhập một đội đáng tin cậy sẽ giúp tăng khả năng sống sót của anh ta. Tuy nhiên, cũng vì đáng tin cậy mà một đội như vậy, người ta thường không chấp nhận kẻ phản bội. Mà hắn ta, Phạm Thanh Chúc không muốn đi theo Hạ Uẩn Thần nữa, cũng không muốn gia nhập những nhóm tạm bợ khác.

Trong lòng, hắn lặng lẽ nói xin lỗi Hạ Uẩn Thần. Khi những giấc mơ mơ hồ ấy dần dần trở thành hiện thực, hắn càng cảm thấy hoảng sợ. Đặc biệt là khi mơ thấy trận mưa thiên thạch cuối cùng, hắn đã quyết tâm theo Vinh Luật. Lý do chính là sau kiếp nạn khủng khϊếp đó, nhóm của Vinh Luật may mắn sống sót và thậm chí còn trở thành thế lực mạnh mẽ nhất.

Nhìn Hạ Hòa Chương dần đi xa, Phạm Thanh Chúc cảm thấy trong lòng vô cùng rối bời. Nếu không có Hạ Hòa Chương, Hạ Uẩn Thần chắc chắn là một người đáng để theo. Hạ Uẩn Thần không chỉ có năng lực mà còn biết cách sử dùng người, anh ta sinh ra để làm lãnh đạo. Vì vậy, khi biết được tin Hạ Hòa Chương đã chết, nhóm của họ không hề cảm thấy buồn phiền, thậm chí còn có chút mừng thầm. Trong thời gian ngắn ngủi tiếp xúc với Hạ Hòa Chương, họ cảm thấy không mấy thoải mái mới cậu ta. Nhưng không ai ngờ rằng, Hạ Uẩn Thần lại vì thế mà nổi điên, đối đầu với Vinh Luật và cuối cùng mất mạng trên biển.

Phạm Thanh Chúc tự nhủ rằng mình chỉ là không muốn chết cùng Hạ Hòa Chương, cũng không muốn vì một người như vậy mà báo thù. Anh ta không phản bội ai cả, anh ta chỉ đang cố gắng sống sót.